🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiêu lão thái nghe được Tiêu Hàn Tranh cũng gọi như vậy, nhíu mày, “Tức phụ mà ngươi cưới là dạng gì thế hả, dạy hư cả ngươi.”

Khẳng định đứa tôn tử này là học theo nha đầu c.h.ế.t tiệt kia.

Sắc mặt Tiêu Hàn Tranh lại nhạt thêm vài phần “Tức phụ của ta rất tốt, không nhọc nãi nãi lo lắng. ”

Hắn lại nói: “Ngài nói thẳng ý đồ đến đây đi.”

Tiêu lão thái đi qua ngồi xuống, “Ta nghe nói ngươi tỉnh, lại đây thăm ngươi.”

Tiêu Hàn Tranh không nói chuyện, im lặng nghe.

Tiêu lão thái nhìn dáo dác xung quanh: “Đậu hủ của các ngươi đổi xong rồi?”

Tiêu Hàn Tranh gật đầu, “Đổi xong rồi.”

Tiêu lão thái thấy thái độ Tiêu Hàn Tranh cực kỳ lãnh đạm, thật sự không vui.

Bất quá nghĩ đến mục đích hôm nay, bà ta vẫn nhịn xuống xúc động muốn phát tác cơn giận.

“Ta mới vừa nghe nói có một chiếc xe ngựa đưa tăng không ít đồ đến cho các ngươi?”

Tiêu Hàn Tranh nhướng mày, “Có đưa tặng hay không, thì quan hệ gì với ngài chứ?”

“Nếu như ta nhớ không lầm, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ rồi phân gia, mặc kệ nhà của chúng ta sống như thế nào, cũng không liên quan đến các người đi.”

Hắn dừng một chút lại nói: “Lúc trước ta hôn mê bất tỉnh nương của ta đi nhà cũ cầu xin giúp đỡ, cũng là chính miệng các người nói lời này."

Lúc còn ở nhà cũ, hắn đi đọc sách, tuy rằng chủ yếu đều là dùng tiền của ngoại công cùng vời tiền mà hắn chép sách để duy trì, nhưng mấy người này cũng không vui.

Giống như hắn chiếm tiện nghi trong nhà vậy, từ nhỏ đã chỉ gà mắng chó đối với hắn.

Càng là như vậy, hắn càng muốn thay đổi vận mệnh của chính mình, bảo vệ nương, muội muội đệ đệ.

Sau khi hắn thi đậu Đồng sinh, thái độ của những người nhà cũ thay đổi rất nhiều.

Bởi vậy chỉ cần hắn ở nhà, đều có thể tranh thủ chút lợi ích cho nương, muội muội đệ đệ.

Chờ hắn thi đậu tú tài, thái độ của những người này lại trở nên càng tốt hơn, thậm chí còn bắt đầu vây quanh hắn.

Chỉ vì hắn còn chưa phân gia cho nên giúp đỡ nhà cũ miễn thuế, làm cho bọn họ có thể dính ánh sáng của tú tài, ra ngoài cũng có thể diện hơn.



Hắn biết những người này có đức hạnh gì, cho nên cũng không mắc mưu.

Quả nhiên, khi phụ thân cặn bã của hắn trở về, biết ông ta làm tướng quân, tất cả người nhà cũ đều vây quanh nịnh nọt phụ thân cặn bã kia.

Sau khi biết phụ thân cặn bã đã thay lòng đổi dạ thích nữ nhân kia, những người này bắt đầu nhằm vào hắn, chỉ vì lấy lòng nữ nhân kia.

Phụ thân cặn bã dùng chuyện đoạn tuyệt quan hệ uy h.i.ế.p hắn, những người này cũng ủng hộ.

Lúc này mới có chuyện sau này, hắn mang theo nương đệ đệ muội muội đoạn tuyệt quan hệ phân gia.

Tất nhiên, ít nhiều gì hắn cũng có lợi thế cá nhân, cho nên hắn mới có thể như ý nguyện phân gia sống riêng.

Sắc mặt Tiêu lão thái thay đổi, “Ngươi thật sự nhẫn tâm như vậy? Mình thì sống ngày tốt, mặc kệ gia gia nãi nãi?”

Bà ta lại ý vị thâm trường nói: “Ngươi đừng quên, ngươi chính là tú tài, còn muốn tiếp tục thi khoa cử nữa”

Tiêu Hàn Tranh nheo nheo mắt, “Cho nên nãi nãi muốn lấy cái này uy h.i.ế.p ta?”

Tiêu lão thái nói: “Không tính là uy hiếp, chính là nói sự thật mà thôi.”

Trong mắt Tiêu Hàn Tranh tràn đầy lạnh lẽo, đáy mắt xuất hiện lệ khí, “Vậy ngài cứ đi tố cáo ta bất hiếu đi, nhìn xem rốt cuộc ta còn có thể tiếp tục thi khoa cử hay không.”

Kiếp trước tỉnh lại, nương và đệ đệ muội muội đều đã chết.

Hắn muốn báo thù, cũng chỉ có thể đi con đường thi khoa cử mới có thể thực hiện được.

Nhưng chính người nãi nãi thân sinh này của hắn, nghe lời xúi giục của Hạnh Hồng, khi hắn đi đến huyện thành học chạy tới học đường của huyện, nói hắn bất hiếu.

Còn nói do hắn liên lụy nên hại c.h.ế.t mẹ ruột và đệ đệ muội muội.

Ở học đường trong huyện có một vị lão sư vẫn luôn coi trọng hắn, vốn đã đoạn tuyệt quan hệ phân gia, cho nên vẫn đồng ý để hắn nhập học.

Ai biết lão thái thái lại bị xúi giục, mang theo đám người Vương thị mỗi ngày đến học đường ở huyện la lối khóc lóc.

Lúc ấy vừa lúc gặp được một vị quan to nhất phẩm về hưu, đi đến huyện Nam Khê thăm người thân, thuận tiện muốn ở trong học đường ở huyện một đoạn thời gian.

Vì không muốn làm cho người nọ có ấn tượng xấu về học đường cùng với những học sinh khác cũng rất phiền khi mỗi ngày lão thái thái đều dẫn người làm ồn ào, vì thế lão sư kia chỉ có thể khuyên hắn thôi học.

Những người này quang minh chính đại cắt đứt con đường khoa cử của hắn, làm hắn phải đi lên một con đường vất vả vượt mọi chông gai, vết thương chồng chất mới bò đến địa vị cao.

Cũng bởi vì lúc hôn mê hắn uống thuốc của Thạch thầy thuốc để lại di chứng, thân thể càng ngày càng kém.

Nhưng cũng còn may, cuối cùng trước khi chết, hắn đã cùng phụ thân cặn bã, nữ nhân kia đám cực phẩm đồng quy vu tận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.