Tiêu tiểu muội đi thông báo cho mọi người, Thời Khanh Lạc liền bưng đồ ăn đẩy cửa trở về phòng. Lúc này, Tiêu Hàn Tranh đã khôi phục bình thường.
Hắn thấy Thời Khanh Lạc trở về, ánh mắt mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu.
Vừa rồi hắn nghe được tiếng nàng và muội muội nói chuyện, đó thật sự là giọng nói của muội muội trong trí nhớ.
Mà muội muội gọi nữ nhân này là tẩu tử, nói rõ nàng đúng là tức phụ của mình.
Vậy đây là lúc nào?
Tại sao hắn lại có một tiểu tức phụ?
Thời Khanh Lạc bưng đồ ăn ngồi vào bàn cách đó không xa.
Lại nói sáng sớm không có ăn gì, nàng thật sự rất đói bụng.
Vì thế cầm chiếc đũa lên, làm trò trước mắt Tiêu Hàn Tranh, thoải mái hào phóng ăn uống.
Tiêu Hàn Tranh yên lặng nhìn Thời Khanh Lạc ăn cơm.
Hắn phát hiện tốc độ ăn cơm của nữ nhân này không tính là chậm, nhưng lại rất ưu nhã lịch sự, vừa thấy đã biết rất có giáo dưỡng.
Mấu chốt là cách ăn, lựa thịt mỡ mà mình không thích qua một bên.
Hành động này không giống tiểu cô nương nhà nông chút nào.
Nhưng nữ nhân này xanh xao vàng vọt, quần áo mặt trên người đều là mụn vá, hẳn là cô nương nhà nghèo, thật có chút mâu thuẫn.
Bị Tiêu Hàn Tranh nhìn chằm chằm, dù Thời Khanh Lạc là người sảng khoái, thì cũng có chút ăn không vào.
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, “Huynh đói bụng rồi?”
“Đáng tiếc hình như huynh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3624224/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.