Ánh mắt của Tiêu Bạch Lê và Tiêu nhị lang sáng lên: "Vậy chúng con sắp có tẩu tẩu rồi."
Tiêu mẫu suy nghĩ một chút lại hỏi: "Vậy khi nào cô nương gả đến? Phải đợi Tranh Nhi tỉnh lại sao?"
Thời Khanh Lạc nghĩ đến hành vi của đám người Tiêu đại bá mẫu: “Nếu không ngày mốt ta gả đến? Trên danh nghĩa là xung hỷ cho Tiêu Hàn Tranh, như vậy sẽ không có người nào cảm thấy quá gấp."
"Nếu như người của nhà cũ Tiêu gia còn dám đến gây sự với các người, ta giúp các người thu phục."
Đối với người của mình, nàng đặc biệt bao che, không cho phép người khác đến bắt nạt.
"Ta cũng không muốn mỗi ngày đều ở nhà, trong nhà ta chính là một đống cực phẩm."
Mấy người đàn bà Thời gia nấu cơm quá khó ăn.
Thời Khanh Lạc bày tỏ không muốn ủy khuất dạ dày của mình nữa.
Tiêu mẫu lại kinh ngạc lần nữa, gấp như vậy sao?
Chẳng qua suy nghĩ một chút cũng có đạo lý.
Bà cũng nghe nói Thời Khanh Lạc ở Thời gia sống không tốt, nếu không cũng sẽ không bị đưa đến đạo quán từ nhỏ.
"Người Thời gia sẽ đồng ý sao?"
Bà có chút đỏ mặt nói: "Hơn nữa bây giờ trong nhà chúng ta cũng không thể lấy được bao nhiêu tiền sính lễ cả."
Thời Khanh Lạc cười khoát tay: "Không cần sính lễ, cho nên đồ ta mang đến được tính là đồ cá nhân, không tính là đồ cưới."
"Người Thời gia ta sẽ giải quyết."
Đoán chừng những cực phẩm kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3624215/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.