- Mẫu thân, người nói sao? Con có hôn ước từ nhỏ sao?
- Phải. Cô nay đã mang theo nếp nhăn trên mặt ngồi uống trà nói.
- Sao giờ con mới biết? Người đó là ai? Lý Triển Anh nhảy dựng lên, cá tính thật giống mẹ đi.
- Là con của Tuyết ca, là tiểu Lan Anh đó, giống con tên Anh nhỉ. Cô cười nói.
- Cái gì, nhỏ xấu xí đó sao? Con chỉ mới gặp nó 1 lần vào năm 5 tuổi thôi, bây giờ là 15 năm nữa rồi đó, ai biết nó xấu đến thế nào nữa? Lý Triển Anh thở dốc nói.
- Con bé rất xinh đẹp, ta vừa gặp con bé vào 3 hôm trước kia. Cô không quan tâm lấy kẹo mà chồng yêu chuẩn bị cho mà bỏ vào miệng ăn. Aiz. . . già rồi mà vẫn như con nít a.
- Làm ơn đi, xinh đẹp của mẫu thân chỉ có mỹ nam mà thôi. Con không đồng ý.
- Không đồng ý cũng phải đồng ý. Đây là nửa miếng ngọc giao ước. Con 1 miếng, con bé 1 miếng. Đi gặp người ta đi, 3 ngày nữa ở Vọng Nguyệt lâu đấy. Cô liếc nhìn bằng ánh mắt sắc lạnh.
- Con không đi. Lý Triển Anh gắt lên, coi bộ con cô không sợ mẹ nó rồi.
- Có chuyện gì thế Triển Anh? Con vừa gắt mẫu thân con sao? Lý Triển Phong cũng đã mang theo nếp nhăn trên mặt mà vẫn còn nét phiêu diêu lạnh lùng của 1 lãng tử nói.
- Phụ thân. Lý Triển Anh run sợ khép nép.
- Chồng à, ta bảo nó lấy tiểu Lan Anh mà nó không chịu. Chúng ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-ket-duyen-cung-to-tien/1615086/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.