Khi hai người kia ai về phòng nấy thì Minh Hy cũng nằm ngay xuống giường mà chợp mắt vì thân thể Tam tiểu thư vừa bị ngã nên đầu vẫn còn chút choáng váng, cả người cũng không khỏi ê ẩm, lẽ ra thân thể này đã gần như mất ý thức, trong y học có thể nói là như người thực vật rồi, nhưng không ngờ Minh Hy đột ngột xuyên không tới đúng ngay vào cơ thể này, tuy tinh thần khỏe khoắn nhưng cơ thể vẫn còn rất suy nhược phải tịnh dưỡng một thời gian mới có thể quay lại được tình trạng ban đầu.
Vì quá mệt mõi nên khi vừa nằm xuống Minh Hy đã ngủ thiếp đi, trong giấc mơ Minh Hy thấy mình đang ở một nơi vô cùng rộng lớn, có thác nước, có một vài loại cây đang đứng xung quanh nàng, phía xa xa có một ngôi nhà khang trang trong giống như cung điện, phía sau còn có một vườn hoa, hoa gì cũng có xanh, đỏ, tím, vàng muôn màu muôn vẻ, xinh đẹp lung linh, không khác gì bồng lai tiên cảnh, không khí lại còn thoáng đảng, thật dễ chịu, khiến cho người ta lưu luyến không muốn rời đi. Đang hưởng thụ thì Minh Hy cảm giác có cái gì đó rất quen thuộc, mở mắt ra thì lại thấy một vị sư cô đang đứng cạnh góc cây, khuôn mặt người hiền lành, phúc hậu nhìn nàng mĩm cười sau đó quay lưng rời đi, Minh Hy chạy theo sau nhưng không tài nào đuổi kịp, được một lúc thì sư cô biếng mất, Minh Hy bất chợt dừng lại ở một nơi tối đen như mực, xung quanh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-gap-nang/2822411/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.