Tiếng bước chân vội vả theo sau đó là Ý Nhi và Tiểu Bảo, nghe nói Tam tiểu thư sáng sớm sẽ đi ra ngoài nên hai kẻ bám đuôi nhất quyết đi cùng cho bằng được, nghe đâu hôm qua không có bọn họ tiểu thư bên ngoài bị người khác ức hiếp, hôm nay bọn họ nhất định là đòi lại công bằng.
-" Hào Kiệt đâu, sao không đi cùng ngươi?" Ý Nhi mỉa mai hỏi.
-" Hắn đang chờ bên ngoài, ngươi hỏi đến làm gì hả? Chúng ta cũng đâu có thân."
-" Ta là không thích ngươi, còn Hào Kiệt thì khác, sao hả Tiểu Bảo thúi ngươi ghen rồi đấy à?...... Bổn cô nương còn chưa trách tội ngươi, hôm qua lề mà lề mề không biết làm gì cứ nằng nặc bảo Hào Kiệt đợi ngươi, kết quả là cả hắn cũng đuổi theo không kịp đoàn người của Tiểu thư khiến tiểu thư bảo bối của ta bị thương, ngươi xem ngươi đáng tội gì chứ?" Hai người bọn họ vừa đi theo Minh Hy lại vừa cãi nhau ầm ỉ, hoá ra Tiểu Bảo hôm qua ăn không tiêu sáng sớm đã bị tào tháo rượt, chạy tới chạy lui không biết bao nhiêu lần. Hắn lại rất muốn đi cùng tiểu thư nhưng thể trạng không cho phép, Hào Kiệt thấy thế mới đi tìm chút thuốc đến khi mọi chuyện xong xuôi thì bóng dáng tiểu thư đã không thấy nữa, thành Giang Nam rộng lớn bốn bề muốn tìm người cũng không phải chuyện dễ, hắn cũng cố gắn lắm nhưng khi đến nơi tiểu thư cũng đã quay về. Nhắc đến chuyện tiểu thư bị thương thì hai người bọn họ thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-gap-nang/2822403/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.