Minh Hy mệt mỏi, chán ngán mấy vị cô nương chỉ biết khóc lóc như vậy. Nàng ghét bỏ những kiểu người chỉ biết tỏ ra mềm yếu, dù là nữ nhi cũng nên có chút mạnh mẽ, phải thể hiện mình là người có hiểu biết, bình tĩnh mà giải quyết vấn đề. Nếu không giúp được gì thì cũng ít ra cũng phải từ từ một chút để người khác còn tập trung suy nghĩ hướng giải quyết " Khóc lóc ầm ĩ làm gì không biết?" nàng lắc đầu rồi thông thả đi về hướng phòng Minh Nguyệt.
Bệnh nhân bị sốt Minh Hy gặp qua cũng nhiều rồi, quan trọng phải xác định được là loại sốt gì. Nếu chỉ là cảm mạo thông thường dẫn đến sốt thì nàng dễ giải quyết rồi, không cần quá nhiều thuốc vẫn có thể khỏi được. Vừa bước vào phòng nàng đã cảm nhận được không khí trong đây có chút nóng hơn bên ngoài. Nàng đưa tay chạm nhẹ vào trán Minh Nguyệt phát hiện nàng sốt cao hơn suy nghĩ của nàng, xem xét tình hình một lúc nàng nhẹ mở chăn ra để sang một góc. Xem ra vẫn không có gì nghiêm trọng nàng bảo với mấy nha hoàn đang đứng cạnh bên:
-" Các người đi lấy nước nóng đến đây lau người cho thiếu phu nhân, nếu tẩu tẩu nóng quá thì phải quạt còn nếu lạnh quá thì đắp chăn..... Các ngươi sẽ phải lặp đi lặp lại động tác nhiều lần nên phải cố gắng chút....... Mang nước ấm đến cho thiếu phu nhân uống, phải đút cả cháo nữa, được bao nhiêu hay bấy nhiêu rõ chưa......" Nàng nhìn bọn họ động tác nhanh nhẹn, mỗi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-gap-nang/2822376/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.