Sáng hôm sau, à phải là trưa hôm sau mới đúng, năm người mới lần lượt tỉnh dậy.
Khỏi phải nói, ai cũng đau đầu đau lưng mỏi cổ hết trơn á. Còn nhà thì chả khác nào cái bãi rác cả.
Năm người nhìn nhau cười cười, rồi cả năm cùng nhau dọn dẹp rác từ đêm hôm trước.
Trưa mới dậy, dọn xong cũng phải đến chiều.
Xong xuôi, bốn người kia lần lượt ra về.
Uyên Dương ngồi trong nhà, tay cầm điện thoại, do dự mãi mới gửi một tin nhắn xin nghỉ.
Tại chiều rồi mới gửi nên cậu cảm thấy ngại lắm chứ, nhưng không xin nghỉ mà cứ thế nghỉ thì cậu cảm thấy tội lỗi
เล็ท.
Lý do xin nghỉ, à ờm, do đêm qua nhậu quá say nên sáng nay không dậy được!
................
Thái Anh ngồi trên xe với Khải Vân, miệng ngân nga câu hát.
Đã lâu rồi cậu không comeback không biết các fan có nhớ cậu không ta?
Chu Khải Vân vừa lái xe vừa thưởng thức giọng hát trời phú của người yêu anh, tay trên vô lăng gõ theo nhịp.
Từ lúc Thái Anh trở thành người yêu anh, cái radio trong xe anh trở thành thứ vô dụng luôn rồi.
Làm gì có giai điệu nào hay hơn giọng hát của Thái Anh chứ!
Chợt giọng hát thần tiên ngừng lại.
" Sao vậy?"
Chu Khải Vân giọng trầm ấm hỏi.
" Anh, em cũng muốn kết hôn nữa!"
Thái Anh nhìn thẳng vào anh, đáp .
Phải nói là để đi đến lựa chọn này không phải dễ dàng gì đối với cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3647095/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.