Những ngày sau đó, có thể thấy rõ thái độ của Uyên Dương đã khác đi. Khi gặp anh mặt cậu lạnh băng, luôn tránh né ánh mắt của anh, và ngoài báo cáo công việc sẽ không nói quá hai câu.
Chẳng lẽ cậu ta vẫn còn giận?
Thôi kệ, cậu ta cũng chỉ là thư kí của mình thôi mà!
Xạ Nhật Nguyên tỏ vẻ không quan tâm nhưng mà đôi lúc, anh sẽ vô thức nhìn vào ánh mắt của Uyên Dương mà thấy chạnh lòng. Ánh mắt ấy, không còn long lanh như trước!
Đối với Uyên Dương, từ sau sự việc ngày hôm đấy, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo ấy thì cậu đã suy nghĩ rất nhiều và rồi đã thông suốt, có lẽ nên chúc phúc cho hai người họ. Vốn dĩ ngay từ đầu người mà anh yêu là Trịnh Uyên Dương thì dù cậu có làm cái gì cũng không có trái tim của anh đâu.
Bây giờ tốt nhất là cố gắng làm tốt thân phận một thư kí để kiếm sống thôi. Khi thư kí cũ của anh ấy quay lại làm việc thì mình sẽ rời đi!
Xạ Nhật Nguyên đang làm việc, tay vô thức đút vào trong túi áo thì sờ thấy một vật lạ. Anh rút ra, một chiếc thẻ đen?
Cái này... là thẻ mình đưa cho Uyên Uyên! Em ấy đã trả cho mình lúc nào?
Trịnh Uyên Dương suy nghĩ rằng sau khi cậu hủy hôn thì mọi chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp, cuộc sống của cậu sẽ trở lại quỹ đạo như trước nhưng mà...
Anh Dương muốn chúc phúc cho mình và Xạ Nhật Nguyên???
"Gì vậy anh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586568/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.