Trịnh Uyên Dương hôm nay có lịch chụp ảnh ngoài thành phố. Cậu đã chấp nhận một lời mời đề nghị làm mẫu ảnh rồi. Nhà cậu có giàu rồi thì cậu vẫn muốn kiếm thêm tiền.
Làm việc xong, Trịnh Uyên Dương r ngoài phố, tính ghé vào một cửa tiệm uống nước thì vô tình một bóng lưng quen quen lọt vào mắt cậu. Anh Dương?
Cậu chạy nhanh ra chỗ Uyên Dương rồi vỗ vai anh một phát :
" Anh Dương, anh đang làm gì ở đây vậy?"
Uyên Dương giật thót mình quay lại, lắp bắp :
" Dương Dương? Sao...sao em lại ở đây? "
"Em có nhận làm mẫu ảnh ở đây. Anh làm gì ở đây vậy? "
"À... từ từ ra đây với anh! "
Uyên Dương nhanh chóng kéo tay Trịnh Uyên Dương đi. Nhưng mà một giọng nói đã cắt ngang hai người.
" Chờ đã! "
Uyên Dương đứng bất động như trời trồng, mặt nhăn nhó. Toang rồi!
Trịnh Uyên Dương quay lại nhìn thì tròn mắt lên. Gì đây? Xạ Nhật Nguyên?
" Uyên Uyên, em đang làm gì ở đây vậy? "
Xạ Nhật Nguyên khi thấy Trịnh Uyên Dương xuất hiện liền nhanh chóng chạy lại trước mặt cậu.
"À em có việc ở gần đây thôi! "
Trịnh Uyên Dương nở một nụ cười miễn cưởng trả lời. Rồi cậu quay ra nhìn Uyên Dương.
Ét ô ét! Tại sao anh ấy không chịu quay mặt lại vậy?
Uyên Dương đang nhắm chặt mắt, thầm cầu mong đây là giấc mơ, tay anh đang nắm chặt tay Trịnh Uyên Dương run run lền.
Xạ Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586564/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.