Uyên Dương lờ đờ mệt mỏi đi xuống nhà. Hai vệt thâm quầng dưới mi mắt cậu tố cáo đêm qua cậu đã thức khuya. Bác quản gia và mấy người hầu nhìn mà hốt hoảng. Bình thường cậu chủ nhà họ có tính cách hơi kì dị thật nhưng mà cậu chủ khá là yêu thương bản thân nha : ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc, thường xuyên tập thể dục, chăm da khá kĩ càng,.... Trừ cái bộ tóc dài bù dù trước đây thì cậu chủ phải nói là đứng gần cũng sẽ phảng phất hương thơm nha. Nay nhìn cái bộ dạng này thì có vẻ như cậu chủ có chuyện gì rồi.
Bác quản gia lên tiếng :
" Cậu chủ, tối qua cậu bị mất ngủ ạ? Có phải cơ thể cậu không khỏe hay có chuyện gì khiến cậu buồn lòng ạ? "
Uyên Dương lúng túng :
" Dạ không cháu ổn. Qua cháu thức hơi khuya để hoàn thành bài tập thôi. Không sao đâu ạ! "
Cậu bịa ra cái lí do này thôi chứ ai đời lại thành thật là tại hôm qua nhắn tin với Nhật Nhật đến tận khuya đâu. Mất mặt chết đi được!
" Dù có làm bài tập thì cậu cũng chú ý đi ngủ sớm để giữ sức khỏe ạ! "
" Dạ vâng! "
Thật ra câu trả lời của cậu không thỏa đáng chút nào tại bình thường nguyên chủ là người khá chú trọng đến bản thân, sẽ không vì bài tập mà thức khuya như vậy. Bác quản gia thấy lạ nhưng cậu chủ đã nói thế thì bác cũng không hỏi thêm gì.
Uyên Dương nhâm nhi bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586541/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.