" Uyên Dương à! "
Dương giật mình ngẩng đầu lên. Anh nhân viên y tế của trường.
" Có chuyện gì không anh? " Uyên Dương lên tiếng.
" À anh đang đi dạo thì vô tình nhìn thấy em thôi à. Vết thương bên tai em có còn đau không? "
" À dạ cũng hết đau rồi anh! "
" À... sao em lại cắt tóc rồi? "
" Có liên quan đến anh không anh? Em thích cắt thì em cắt thôi! "
" À ừ... "
Bầu không khí thoáng chốc ngại ngùng.
" Vậy nếu.... đã không có chuyện gì thì em đi trước! "
" À ừ.... "
Uyên Dương rời đi. Anh vẫn đứng hồi lâu. Một lúc anh nở nụ cười chua xót, lắc lắc đầu rồi rời đi.
Kết thúc một ngày học, Uyên Dương trở về nhà mệt mỏi nằm lên giường. Cậu lướt lướt cái điện thoại của nguyên chủ. Vòng bạn bè của nguyên chủ cũng thật ít quá đi! Trừ những người thân trong gia đình thì cũng chỉ có Địch Mộng Y, bác quản gia,... hệt như cậu ở thế giới cũ vậy. Rất ít bạn bè, điện thoại cậu dùng để đọc truyện rồi xem phim chứ mấy khi nhắn tin.
Đang lướt lướt, chợt có một cái tên lọt vào mắt cậu. Chu Khải Vân! Ai vậy? Đây là một người bạn trên mạng xã hội của nguyên chủ. Uyên Dương ấn vào trang cá nhân dò xét. Toàn ảnh về những chậu cây anh ta trồng, nhìn tưởng đâu anh ta bán cây trên mạng không á. Lướt một hồi mới thấy một tấm ảnh hiếm hoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586538/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.