Nhiệm vụ đầu tiên là phải thay đổi ngoại hình cái đã. Chậc chậc! Ngoại hình nguyên chủ thế này bảo sao không bị coi thường bắt nạt!
Uyên Dương lấy điện thoại ra gọi tài xế đón mình về. Học hành gì đấy để sau đi, phải làm cho tên Mộng Y kia lác mắt ra đã.
Uyên Dương ra khỏi cửa thì đụng phải anh nhân viên y tế vừa nãy. Giờ mới để ý hình như mình không biết tên người ta. Thôi kệ đi!
" Em không nghỉ ngơi nữa à? " Ý muốn hỏi là người ta đi đâu.
" Em có việc phải về trước, tạm biệt anh! "
" À ờ... Tạm biệt em! "
Anh nở nụ cười dịu dàng. Hình như hôm nay cậu đã nói chuyện nhiều hơn với anh rồi.
Vừa về đến nhà Uyên Dương đã chạy lên phòng không nói một lời, hại quản gia và người hầu nghĩ là cậu xảy ra chuyện gì đó. Nhưng họ không dám lên hỏi tại tính cách của cậu chủ có phần hơi... lập dị. Nếu quan tâm cậu quá cậu sẽ lại nghĩ là mọi người thương hại rồi lại buồn thì không hay.
Mà trên phòng, Dương chả để ý gì đến gì khác, cậu chăm chú lôi cái gương to ra giữa phòng. Hình như là để lâu trong góc nên hơi bụi, Dương chăm chỉ lau sạch sẽ cái gương. Rồi cậu cởi sạch quần áo trên người đứng trước gương. Ờm hơi xin lỗi nguyên chủ tý!
Xem nào, nguyên chủ cũng coi là đẹp đấy chứ. Cao tầm m75, vừa đủ, người mảnh khảnh, eo bé chân thon nhưng không phải là gầy quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586532/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.