7h
Tiếng báo thức vang lên. Kì lạ, tối qua mình có đặt báo thức đâu! Dương thầm nghĩ. Với tay lấy điện thoại tắt báo thức, Dương toan ngủ tiếp nhưng hình như có gì đấy sai sai. Cậu bật nhanh ngồi dậy.
" Đây là đâu? "
Trước mắt Dương là 1 căn phòng xa lạ. Căn phòng này rất rộng và đẹp khác xa với căn trọ tồi tàn của cậu. Quái lạ, chả nhẽ trong lúc mình ngủ mình đã bị bắt cóc!
Cậu đứng dậy đi ra khỏi phòng. Vừa đi qua cái gương cậu giật bắn mình. Thằng ất ơ nào đây? Tóc tai thì dài qua vai xong rối mù, che gần hết phần cổ và mặt. Mặt thì lấm lấm lem lem, mắt thì sưng. Ôi trời! Thằng này dám cá khóc cả đêm chắc luôn.
Cốc cốc cốc.
Có tiếng vọng từ ngoài vào:
" Cậu chủ, cậu dậy chưa? Nay cậu có tiết lúc 8h đấy ạ! "
Gì cậu chủ gì? Ai là cậu chủ?
" Cậu chủ, tôi xin phép! "
Cửa phòng mở ra. Một ông bác đi vào, tác phong rất nghiêm chỉnh.
" Cậu chủ, tại sao cậu dậy rồi mà không trả lời tôi? "
" Hả, à, ờ... mà... bác là ai vậy ạ? "
" Có phải cậu chủ lại thức khuya không? Tôi là quản gia của cậu mà! "
Gì? Một đứa nghèo như cậu đào đâu ra quản gia. Mà khoan, từ căn phòng, ngoại hình, và cả bác quản gia này nữa, chẳng lẽ...
" Bác ơi, cháu tên là gì ấy nhỉ? "
Dương gãi đầu ngại ngùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-trum-phan-dien-he-/3586530/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.