Chuông tan học reo lên cả lớp sửa soạn về nhà Vương Hạo nhìn Thiên Ân nói:
- Này, lát nữa tôi phải đi mua sách cậu về trước đi.
- Ừm, vậy có cần tôi đem cặp về giùm không? Thiên Ân quay đầu qua hỏi.
- Không cần đâu, cậu cứ việc về trước đi.
Hai người họ vừa đi vừa nói chuyện đến tiệm sách thì Vương Hạo bước vào, còn Thiên Ân thì tiếp tục về nhà.
Đợi đến khi không thấy bóng dáng Thiên Ân đâu nữa thì Vương Hạo bước ra đi vào một con hẻm vắng người, đi sâu vào có một người đang bị trói trên chiếc ghế bị bịch mắt lại hơn nữa còn bị bịch cả miệng, xung quanh đó là những người đàn ông mặc áo đen ai nấy cũng điều to con lực lưỡng.
Vương Hạo đi lại hỏi một trong số họ:
- Còn chưa tỉnh?
Bọn họ nghe vậy liền đưa cho anh một bình nước nóng được chuẩn bị nãy giờ. Vương Hạo nhận lấy sau đó giơ lên cao từ trên đầu Vương Hành mà đổ xuống.
- Ưm.. ưmmmm. Vương Hành hét lên vì nóng nhưng do bị bịch miệng nên không thể la lên.
- Cảm giác thế nào, Khi bị nước nóng đổ lên. Vương Hạo nắm tóc hắn cho mặt hắn ngửa lên cao tiếp tục đổ xuống. Nhiệt độ của nước vì đã được canh chỉnh nên không gây ra thương tích quá lớn tuy vậy nhưng Vương Hành vẫn cảm thấy đau rác cả khuôn mặt.
Vương Hạo kéo bịch miệng của Vương Hành ra cho hắn nói.
- Mày mày là thằng nào, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cung-nhan-vat-phan-dien-yeu-nhau/2960338/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.