Minh Nguyệt Lâu, Lý Thụy đưa Tô Đường đã được trang điểm tươm tất đến dự tiệc.
Kim Hoa phu nhân đến sớm hơn Lý Thụy, nàng đang nhâm nhi trà và nghe nhạc trong phòng riêng. Thấy Lý Thụy bước vào, liền đứng dậy đón.
“Công t.ử hôm nay vội vã hẹn ta, không biết có chuyện gì? Ôi, còn dẫn theo một cô nương xinh đẹp.” Kim Hoa phu nhân không ngừng liếc nhìn cô nương có chút né tránh phía sau Lý Thụy. Trông quen quen? “Phu nhân, xin cho ta giới thiệu một chút, vị cô nương này tên là Tô Đường.”
“Tô cô nương. Tô cô nương lớn lên thật tuấn tú, thật là xinh đẹp.” Kim Hoa phu nhân chân thành khen ngợi. Nhưng cứ thấy đã gặp ở đâu đó, cảm giác rất quen thuộc. Nhưng nhất thời lại không nhớ ra.
“Phu nhân.” Tô Đường nhỏ nhẹ đáp lời, thay đổi hoàn toàn giọng nói lớn thường ngày.
Kim Hoa phu nhân thấy hai người ngồi xuống, ánh mắt nàng vẫn không rời khỏi khuôn mặt Tô Đường. Đã gặp ở đâu nhỉ? Lý Thụy đối xử với cô nương này vô cùng cẩn thận chu đáo, đừng nói là không có chút dáng vẻ Vương gia nào, mà gần như đã trở thành thị tùng của cô nương này. Trước khi cô nương ngồi xuống, hắn còn đặc biệt kéo ghế cho nàng.
“Phu nhân cứ nhìn Tô cô nương mãi, chẳng lẽ trên mặt Tô cô nương có dính thứ gì sao?” Lý Thụy trêu chọc.
Kim Hoa phu nhân cười gượng gạo: “Xin thứ lỗi cho thiếp vô lễ. Thiếp chỉ cảm thấy cô nương này có chút quen mặt, nhưng nhất thời không nhớ ra đã gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/4903439/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.