Tấn Vương Nhúng Tay.
Vương đại nhân liếc nhìn Tô Đường một cái, tuổi còn trẻ mà lời lẽ lại lão luyện.
“Nơi ta có năm gian cửa hàng, ngươi muốn thuê hết sao?”
“Vâng, thuê hết.”
Vương đại nhân nghĩ, khẩu khí không nhỏ a.
“Năm gian cửa tiệm của ta, theo giá thị trường, một năm thu bốn mươi lạng bạc tiền thuê, thu theo quý, mỗi quý mười lạng, giao tiền thuê trước mười ngày.”
“Không thành vấn đề. Ta thuê hết. Xin Đại nhân viết một bản khế ước, ta có thể ký bất cứ lúc nào, đồng thời giao tiền thuê lần đầu.” Tô Đường không có một đồng bạc nào, nhưng lời nói lại rất hào sảng. Vương Huyên đứng bên cạnh nghe mà tim đập thình thịch. cha Vương Khâm là người nghiêm khắc cổ hủ, nhưng cũng rất thiện tâm. Nếu không có tiền, nói thẳng với hắn, có lẽ hắn sẽ nới lỏng chút thời hạn, nhưng với khẩu khí lớn như vậy, nếu thật sự không có tiền, e rằng cha sẽ không có ấn tượng tốt, cũng sẽ không giúp đỡ.
“Được, hôm nay đã muộn rồi, tối mai ký hợp đồng đi.” Vương Khâm cũng là một người dứt khoát. Một người thuê hết năm gian cửa tiệm một lúc, cũng đỡ cho hắn phiền phức phải cho thuê từng gian. Hắn ra giá không cao, cũng là vì thấy đối phương là người trẻ tuổi. Hắn vốn không nghĩ đối phương có thể thuê hết, không ngờ, Đường Tiểu Ngũ này nói chuyện khẩu khí không nhỏ, hắn muốn xem hắn có thật sự có bản lĩnh hay không.
Vương Huyên và Tô Đường cùng nhau trở về hậu viện, Vương Huyên hỏi Tô Đường: “Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/4897746/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.