Ngày hôm sau, Tô Đường tỉnh dậy đã gần trưa. Cảm giác sau cơn say, đầu óc choáng váng.
Liên Nhi thấy nàng thức giấc, vội vàng mang đến cháo loãng, bánh màn thầu và dưa muối: "Công tử, đêm qua sao lại uống nhiều như vậy?"
Đêm qua uống nhiều như vậy sao? Tô Đường cũng phải cố gắng nhớ lại. Đúng rồi, bởi vì Lý Thụy đã đồng ý với nàng, một chén rượu trừ một năm giao ước, hai mươi chén sẽ về không, nên nàng mới liều mạng uống liền hai mươi chén. Khi uống đã là cực hạn chống đỡ, uống xong thì trời đất quay cuồng.
Tuy nhiên, nàng vẫn nhớ rõ ràng rằng Lý Thụy đã hứa với nàng, làm việc cho y đến cuối năm nay sẽ trả lại tự do cho nàng.
Chỉ còn nửa năm thời hạn, nàng cảm thấy cũng không có gì không thể chấp nhận. Dù sao thì tiền công mỗi tháng cũng không tệ, hơn nữa, ở cạnh Lý Thụy thật sự có thể mở mang không ít kiến thức, dù là nơi sang trọng hay các loại hàng hóa cao cấp, đồ cổ, trang sức, đều khiến nàng được mở mang tầm mắt.
"Lý Thụy đã hứa cuối năm sẽ trả lại tự do cho ta, đến lúc đó ta lại có thể tự mình mở tiệm làm chưởng quỹ. Khoảng thời gian này, vừa hay để ta tích lũy kinh nghiệm và mối quan hệ." Tô Đường đã lên kế hoạch cho vài tháng tới.
"Thật sao? Vậy thì tốt quá. Hôm qua ta đã đưa một lô hàng đến Lăng Lung Các, Tiết chưởng quỹ đều nhận hết, còn trả bằng tiền mặt. Y còn bảo lần sau ta đưa thêm, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/4897741/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.