Sáng hôm sau, Tô Đường đang chuẩn bị trước giờ giảng. Nàng chỉ nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ ngoài cửa. Chưa kịp bước ra, nàng đã thấy Tề công t.ử lần trước đến thu bảo kê lại xuất hiện, dẫn theo hai tên đ.á.n.h thuê.
"Tiền chuẩn bị xong chưa?"
Tô Đường móc từ trong lòng ra mười lạng bạc. Nàng muốn dĩ hòa vi quý, sớm đã chuẩn bị sẵn tinh thần phá tài để tiêu tai.
"Tề công tử, tiệm nhỏ làm ăn không tốt, chỉ có bấy nhiêu thôi, xin công t.ử thứ lỗi."
"Hừ! Chỉ có chút này thôi sao? Lục soát cho ta!" Tề công t.ử ra lệnh một tiếng, hai tên đ.á.n.h thuê lập tức lật tung mọi thứ. Từ tiền sảnh cho đến hậu viện, không lâu sau, chỉ thấy Liên Nhi chạy theo ra, hóa ra bọn đ.á.n.h thuê đã tìm thấy số bạc Liên Nhi cất giấu ở hậu viện.
Hạt Dẻ Nhỏ
Liên Nhi muốn chụp lấy số bạc, nhưng bị tên đ.á.n.h thuê đạp một cước văng sang một bên. Tô Đường biết mình không thể đ.á.n.h lại bọn chúng, chỉ nghĩ bảo toàn tính mạng là quan trọng, nàng chạy đến che chở cho Liên Nhi, không đối đầu với đám cường hào ác bá này.
"Sau này biết điều một chút, cứ mười ngày chúng ta đến thu một lần." Tề Nhị công t.ử dẫn theo tên đ.á.n.h thuê nghênh ngang bỏ đi.
Liên Nhi khóc không ngừng, một là vì bắp đùi bị đá trúng, đau thể xác; hai là nhìn thấy bạc trắng bị cướp đi, đau lòng.
"Công tử, số bạc kiếm được mấy ngày nay đều bị chúng lấy hết rồi, chúng ta làm việc vô ích. Ta cứ tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/4897729/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.