Tô Đường muốn xuyên trở về. Tất cả mọi thứ ở đây đều không phải điều nàng muốn. Thế nhưng, nàng quả thật không thể quay lại thời hiện đại. Nàng còn không dám nói nhiều với Thanh Liên. Nếu Thanh Liên biết thân phận thật sự của nàng, e rằng sẽ sợ hãi đến c.h.ế.t.
Tô Đường vốn là người kiên cường và nhạy bén. Nàng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm lý. Hiện tại, cách tốt nhất là đã đến thì phải an phận, trước hết hãy an an ổn ổn làm một người cổ đại, tiếp tục thân phận tiểu thư họ Tô này.
Không đúng, nàng không thể an nhiên sống qua ngày, hôm nay nàng không phải bị người ta tấn công, ném xuống sông sao? Điều đó cho thấy tiểu thư họ Tô này có kẻ thù, đang gặp nguy hiểm.
Vì sao lại bị tấn công? Chẳng phải người bịt mặt kia cũng khuyên nàng mau chóng rời khỏi nơi này sao? Trong đầu nàng chợt nhớ đến chiếc túi vải mà nương thân đã trao cho nàng đêm đó, bên trong hẳn chứa bí mật về cái c.h.ế.t của song thân.
Nàng lau khô nước mắt, trở về phòng, bò xuống đất, lôi chiếc túi vải từ gầm giường ra, vội vàng mở nó.
Chiếc túi nhỏ đựng hộp trang sức của nương thân, đều là những món đồ đơn sơ mà người luôn quý trọng hằng ngày. Dưới hộp trang sức là một chiếc túi vải màu xanh lam. Tô Đường cẩn thận mở ra, bên trong là một phong thư, và một cuốn sổ tay chép các khoản tham ô, là sổ sách mà cha nàng tố cáo sự tham nhũng của vị Tri phủ đương nhiệm.
Tô Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/4897680/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.