"Phu quân, chàng nói đúng, cướp biển nước X đúng là một lũ chó điên. Không được, chúng ta phải tiêu diệt chúng luôn đi!"
Cửu công chúa vô cùng phẫn nộ trước hành vi của cướp biển nước X. Mấy năm gần đây tiêu cục Trấn Viễn thế như chẻ tre đã bình định Trung Nguyên, Giang Nam, Đông Man, Đảng Hạng, Thổ Phiên. Điều đó khiến Cửu công chúa rất tự tin, cho nên sau khi biết hành vi của bọn cướp biển, ý nghĩ đầu tiên của cô ấy là tiêu diệt bọn chúng, nhổ sạch mầm hoạ về sau.
Bình thường khi hai người họ nói chuyện, Cửu công chúa có thể cảm nhận được Kim Phi rất ghét nước X, cho nên cô ấy cảm thấy y nhất định sẽ ủng hộ đề nghị của mình, thế nhưng y lại lắc đầu.
"Người nước X tuy điên cuồng, nhưng cũng không phải liều lĩnh. Vậy nên trước khi nắm chắc thế cục, rất có thể bọn chúng sẽ lựa chọn kiên nhẫn quan sát. Nếu dám chủ động tấn công Minh Châu, bọn chúng nhất định phải có cái gì đó để dựa vào".
"Không phải bọn chúng dựa vào vải chống cháy và động cơ hơi nước mà Trần Vĩnh Trạch đưa cho hay sao?" Cửu công chúa nói.
“Có vải chống cháy và động cơ hơi nước là đủ rồi!” Kim Phi xoa xoa lông mày: “Có vải chống cháy và động cơ hơi nước là bọn chúng có thể bắt chước phi thuyền và ca nô. Mặc dù chất lượng và tính năng không được như của ta, nhưng nếu bọn chúng liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3481694/chuong-4152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.