🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Bởi vì đám cướp biển này cũng có phi thuyền và cung nỏ hạng nặng.



Tuy nhiên, bọn họ không sử dụng phi thuyền và cung nỏ hạng nặng trước mà tấn công một làng chài trước như bao cướp biển khác.



Nhân viên hộ tống không thể bố trí nhân lực ở mọi làng chài nên ngư dân đã không thể tổ chức kháng cự hiệu quả trước sự tấn công bất ngờ của bọn cướp biển.





Bọn cướp biển tàn nhẫn đến mức ngoại trừ một vài đứa trẻ được cha mẹ giấu kín thì không còn ngư dân nào ở làng chài này may mắn sống sót.



Về cơ bản thì hơn 500 người thiệt mạng đều là ngư dân của làng chài này.







Khi Trịnh Trì Viễn biết tin thì cực kì coi trọng chuyện này, lập tức phái một hạm đội thủy quân đến làng chài để điều tra, sau đó truy lùng cướp biển, ngoài ra còn thông báo tình hình cho nhân viên hộ tống, người phụ trách nhân viên hộ tống cũng lập tức phái một đại đội nhân viên hộ tống từ đất liền về làng chài.



Không ai ngờ rằng nhóm cướp biển này sau khi gây án cũng không trốn thoát mà ẩn nấp trên con đường mà đại đội nhân viên hộ tống phải đi qua để phục kích đại đội nhân viên hộ tống!

Trước khi nhân viên hộ tống hành động, thông thường đều sẽ phái lính trinh sát dò đường ở phía trước, nhưng lần này bọn họ không hề ngờ tới, cướp biển gây án xong lại dám tiếp cận bọn họ, lo lắng làng chài sẽ xảy ra chuyện, nên không phái lính trinh sát đi dò đường, kết quả bị trúng kế.



Bọn cướp biển lắp đặt số lượng lớn cung nỏ hạng nặng ở ven rừng, các nhân viên hộ tống lại không hề phòng bị, sau đợt bắn tên đầu tiên của cung nỏ hạng nặng, các nhân viên hộ tống đã thương vong hơn nửa.



Mặc dù các nhân viên hộ tống còn lại có súng trường, nhưng bọn họ ở ngoài sáng, kẻ địch ở trong tối, còn chưa kịp tìm thấy vị trí của kẻ địch, lại tới đợt bắn tên lần hai.



Trải qua mấy đợt bắn tên, đại đội nhân viên hộ tống này đã hoàn toàn thương vong, không chỉ tất cả súng đạn đều bị cướp đi, cướp biển còn chặt đầu tất cả nhân viên hộ tống như là để thị uy!



Không chỉ như vậy, cướp biển còn dùng phi thuyền, đánh lén căn cứ phi thuyền của doanh trại thủy quân và nhân viên hộ tống.



Phi thuyền vẫn luôn là trang bị có tính biểu tượng nhất của tiêu cục Trấn Viễn. Mặc dù lúc đầu ở đất Tấn từng xuất hiện phi thuyền mô phỏng, nhưng chuyện đó được coi như là bí mật quân sự, người biết việc này rất ít, ngoại trừ tiêu cục Trấn Viễn và thủy quân Đông Hải, không còn thế lực nào sở hữu được phi thuyền.



Phi thuyền của cướp biển lại cố ý sơn giống màu của thủy quân, vì vậy khi nhân viên công tác ở sân bay phát hiện ra bọn chúng, mặc dù có hơi nghi ngờ, nhưng lại không quá để ý, còn tưởng Trịnh Trì Viễn phái đội hộ tống phi thuyền của thủy quân lên bờ.



Cho tới khi những phi thuyền đó trút dầu hỏa xuống dưới, nhân viên công tác mới ý thức được bọn chúng là kẻ địch.



Nhưng lúc đó đã quá muộn, kẻ địch hiển nhiên đã sớm dò ra được vị trí của nhà kho, hũ dầu liên tục được trút xuống, nhà kho để vật liệu của phi thuyền rất nhanh đã bị thiêu rụi.



Một bên khác, hạm đội thủy quân cũng không khác biệt lắm, lúc đó bọn họ nhìn thấy một tốp phi thuyền tô màu của tiêu cục Trấn Viễn, còn cho rằng là nhân viên hộ tống lên biển để giúp bọn họ tìm kiếm cướp biển, cũng không hề đề phòng, chiến hạm chuyên chở phi thuyền trực tiếp bị san bằng, những thuyền chiến khác cũng bị tổn hại nghiêm trọng, đến ngay cả thuyền chỉ huy của Trịnh Trì Viễn cũng bị thiêu rụi, may mà lúc đó Trịnh Trì Viễn không có ở trên thuyền, nếu không cũng lành ít dữ nhiều.



Sau khi diệt sạch đội hộ tống phi thuyền của nhân viên hộ tống và thủy quân, phi thuyền của cướp biển lại tập kích doanh trại và trạm cung ứng của bọn họ, may mà nhân viên hộ tống có súng trường, sau khi liên tiếp bắn rơi vài chiếc phi thuyền, cướp biển đành phải điều khiển phi thuyền lên trên cao, sau đó ném hết dầu hỏa ở trên phi thuyền xuống rồi mới rời đi.



Cho nên Tiểu Ngọc nói không sai, trước mắt chỉ sợ số lượng thương vong nhận được này, chỉ là số thương vong của đại đội bị mai phục đó. Tình hình thương vong của doanh trại nhân viên hộ tống và doanh trại thủy quân vẫn chưa thống kê ra được, nhưng tuyệt đối số lượng thương vong sẽ nhiều hơn rất nhiều so đại đội này!



“Trần Vĩnh Trạch đáng chết!”



Kim Phi tức giận đập chiến báo lên bàn.



Từ khi phi thuyền xuất hiện đến nay, chỉ có Trần Vĩnh Trạch có được xác của máy hơi nước, hơn nữa ông ta còn lấy được cách làm vải chống cháy từ Thổ Phiên, lấy được bản vẽ của máy bắn đá và cung nỏ hạng nặng từ Đảng Hạng, cũng chỉ có ông ta mới có năng lực mô phỏng lại phi thuyền!



Vì vậy chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Tấn vương!


Hiện giờ Kim Phi vừa tức giận vừa hối hận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.