Cửu công chúa nghe xong thì ánh mắt cũng hơi sáng lên.
Đúng vậy, bọn họ đã chiếm được phần quan trọng nhất ở đất Tần là đồng bằng Quan Trung rồi thì tại sao lại phải chiến đấu ta sống chết với quân đội cũ của Tần Vương? Như Kim Phi đã nói thì chỉ cần phát triển khoai tây ở Quan Trung và biến Quan Trung thành một kho lương thực mới là được.
Để cho quân đội cũ của Tần vương thoi thóp ở trong núi thì có lẽ không cần tự mình ra tay mà vài năm nữa bọn họ cũng sẽ không chống đỡ được nữa.
“Vậy phương án thứ hai thì sao?” Cửu công chúa hỏi.
Phương án thứ hai là tiếp tục cho người mai phục ở Trung Nguyên và thành lập căn cứ địa.
Trương Lương của quận Long Tuyền, Khánh Hoài của Thư Châu, Lưu Thiết của quận Tế Thủy, Ngưu Bôn, Hàn Trầm của quận Phụng Đài, đều đã thành lập các căn cứ địa vững chắc ở địa phương, hơn nữa vẫn luôn tích lũy thực lực, chỉ cần Kim Phi ra lệnh thì bọn họ lập tức có thể nuốt chửng lãnh thổ xung quanh.
“Phương án thứ hai cũng được, nhưng không cần tập trung quá nhiều binh lực.”
Kim Phi nói: “Để viện Khu Mật sắp xếp các báo cáo chiến đấu về việc Thiết ca kiểm soát quận Tề Thủy lại một chút, sau đó phát triển căn cứ địa, có thể học hỏi từ phương pháp này.”
Khi Lưu Thiết đến quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3477347/chuong-4112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.