Người có bản lĩnh thì ở đâu cũng sẽ được kính trọng, hai thanh niên này chỉ là trợ lí của Ngụy Vô Nhai, địa vị thấp hơn công chúa Lộ Khiết rất nhiều, nhưng công chúa Lộ Khiết hoàn toàn không dám thờ ơ, vội trả lễ: “Sau này phải làm phiền hai vị tiên sinh!”
Nói xong cô ta còn quay đầu nói với trường đội hộ vệ: “Đại Thạch, hai vị huynh đệ này giao cho ngươi!”
“Vâng!” Trưởng đội hộ vệ chắp tay đáp, sau đó nhìn về phía hai thanh niên: “Hai vị có yêu cầu gì cứ nói với ta, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ toàn lực phối hợp!”
“Vậy làm phiền Đại Thạch đại ca rồi!” Một thanh niên trong đó nói: “Nếu có thể, ngày mai chúng ta muốn ra ngoài thành đi dạo, xem thử chỗ nào thích hợp để chăm sóc trồng trọt khoai tây, mong Đại Thạch đại ca tìm một người dẫn đường cho chúng ta!”
“Không thành vấn đề!” Trưởng đội hộ vệ vỗ ngực nói: “Sáng mai ta đi tìm hai vị huynh đệ!”
Không chỉ Kim Phi và Cửu công chúa quan tâm chuyện lương thực, công chúa Lộ Khiết cũng như vậy.
Nếu thật sự có thể trồng khoai tây ngoài thành Du Quan, nói không chừng thói quen sinh hoạt đã tiếp diễn hàng ngàn năm của dân du mục sẽ xảy ra thay đổi, thậm chí có một bộ phận dân du mục sẽ từ bỏ việc chăn giữ, định cư trở thành nông dân.
Nói thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3477153/chuong-4106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.