"Tiên sinh, ta sai rồi, xin ngài đừng đánh ta!"
"Tiên sinh, ta không phải con người, xin hãy thả ta đi!"
Ngụy Lão Tam chống tay, đập đầu xuống đất, trên sàn gạch xanh chẳng mấy chốc đã xuất hiện một vết máu.
Kim Phi cuối cùng cũng hiểu tại sao Thiết Chuỳ ban nãy định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Ngụy Lão Tam đã trở nên như thế này, vừa rồi suýt nữa y cũng không nhận ra ông ta.
Y vẫy tay ra hiệu cho cận vệ kéo Ngụy Lão Tam đi, sau đó quay lại nhìn Lý Địch: “Các ngươi đã dùng hình với ông ta à?”
"Không phải, lúc bọn ta bắt được ông ta đã như vậy", Lý Địch lắc đầu nói: "Là bộ lạc Thương Ưng khiến ông ta thành ra như vậy".
"Vì sao bộ lạc Thương Ưng lại làm như vậy với ông ta?" Quan Hạ Nhi hỏi.
"Ban đầu ông ta được Phùng tiên sinh đưa tới Thổ Phiên, sau đó ông ta và Phùng tiên sinh đầu hàng Gada. Gada rất tốt với họ. Nhưng sau này Gada chết, ông ta rơi vào tay bộ lạc Thương Ưng. Thủ lĩnh của bộ lạc này là một kẻ điên, không đối xử tốt với ông ta như Gada".
Lý Địch trả lời: "Hai chân của ông ta đã bị thủ lĩnh bộ lạc Thương Ưng chặt đứt khi cố gắng trốn thoát".
"Bộ lạc Thương Ưng đối xử với ông ta như vậy, tại sao ông ta còn giúp bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3477147/chuong-4100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.