Như thể người mà Phương Linh Quân khen ngợi là cô ấy không bằng.
"Phương tiên sinh nói đúng!" Hàn Trầm cũng gật đầu theo.
Không làm chủ gia đình thì không biết củi gạo quý đến mức nào, từ lâu Hàn Trầm đã nghe nói Kim Phi muốn phổ cập giáo dục bắt buộc, nhưng khi đó hắn chỉ cảm khái một phen rồi thôi, nhưng giờ đây hắn cũng đã quản lí hai quận nên cũng biết rằng có bao nhiêu khó khăn để làm được việc này.
“Hàn tiên sinh, tẩu tẩu, căn nhà này là chuẩn bị cho các ngươi, các ngươi muốn nghỉ ngơi một chút hay muốn đến viện Khu Mật luôn?”
Kim Phi dẫn người nhà đi chơi ở thung lũng đến xế chiều mới bắt đầu về, khi về đến nhà thì trời đã chạng vạng tối.
Nhuận Nương vừa đến phòng bếp nấu cơm thì Cửu công chúa đã trở về rồi.
"Hôm nay sao trở về sớm thế?" Quan Hạ Nhi tò mò hỏi.
Cửu công chúa là một người cuồng công việc điển hình, bình thường khi cơm được nấu xong rồi Quan Hạ Nhi đi gọi thì cô ấy mới trở lại, hôm nay lại trở về sớm thế, Quan Hạ Nhi cảm thấy rất lạ.
Kim Phi suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Gặp Hàn Trầm rồi sao?"
"Gặp rồi!" Cửu công chúa hỏi với vẻ mặt rất thần bí: "Phu quân, chàng biết tại sao Hàn Trầm tới đây không?"
"Tại sao?"
"Hắn tới để đầu hàng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3471644/chuong-4082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.