Tới trưa thì trở ra ăn cơm trưa, ăn xong thì trở lại phòng thí nghiệm làm việc chưa được bao lâu Quan Hạ Nhi đã tới rồi, cô nói ở nhà đã chuẩn bị nước nóng, kêu Kim Phi trở về tắm.
Công việc trước mắt đã xử lý gần xong hết rồi, Kim Phi cũng cảm thấy cần tắm thế nên không phản đối, đi theo Quan Hạ Nhi trở về.
Nhìn cành liễu ven đường đong đưa theo gió, Kim Phi xúc động nói: "Gió liễu thổi vào mặt không thấy lạnh nữa, mùa Xuân tới thật rồi!"
"Đừng xúc động nữa, mau đi tắm đi, cũng sắp bốc mùi rồi!" Quan Hạ Nhi đẩy Kim Phi: "Nhuận Nương đã đun xong nước tắm cho chàng rồi!"
Kim Phi nhìn thử xung quanh thấy không có người ngoài, cười xấu xa nói: "Nàng không vào cùng sao?"
"Ai muốn vào cùng chàng chứ?" Quan Hạ Nhi xoay người muốn chạy, lại bị Kim Phi vác lên vai.
Quan Hạ Nhi vùng vẫy mấy cái tượng trưng, sau khi phát hiện không có tác dụng thì đành cam chịu, bị Kim Phi vác vào phòng tắm.
Tắm rửa đến tận xế chiều, Kim Phi sảng khoái bước ra từ phòng tắm, nằm phơi nắng trên chiếc ghế trong sân.
Gần đây thường xuyên thức đêm vẽ và lập kế hoạch, vừa rồi lại càn quấy lâu như vậy, Kim Phi cũng hơi mệt, nằm một lúc đã ngủ.
Khi tỉnh ngủ, y phát hiện trên người mình có đắp một tấm chăn mỏng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3470065/chuong-4055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.