🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


"Sao vậy, ba đứa con còn chưa đủ sao?" Kim Phi trên mặt hiện lên một vệt đen.



Bây giờ Kim Phi đã có ba đứa con, Cửu công chúa bận rộn đến mức mỗi ngày còn không có thời gian ăn cơm, Bắc Thiên Tầm thì bản tính tự do, con của họ đa số đều do Quan Hạ Nhi chăm sóc.



Cũng may, Kim Phi đã thuê vài bảo mẫu để giúp Quan Hạ Nhi chia sẻ gánh nặng, nếu không chỉ cần ba đứa trẻ cũng quá đủ để trói chân cô.



Khi họ mới kết hôn, Quan Hạ Nhi đã liên tục giục chuyện sinh con, mãi cho đến khi Bắc Thiên Tầm sinh cho Kim Phi một đứa con trai mới thôi. Không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn cô lại tiếp tục thúc giục.





“Với sản nghiệp lớn như vậy, đương nhiên càng nhiều con càng tốt”, Quan Hạ Nhi trợn mắt nhìn Kim Phi: “Nhưng lý do để chàng và Nhuận Nương sinh con là vì Nhuận Nương”.



"Vì Nhuận Nương?"



“Chàng không cảm thấy Nhuận Nương bây giờ càng lúc càng cẩn thận lời ăn tiếng nói sao?” Quan Hạ Nhi nói tiếp: “Nếu có một đứa con, có lẽ cô ấy sẽ thoải mái hơn!”







Nghe vậy, Kim Phi cũng thở dài.



Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đều từng có cuộc sống vô cùng khó khăn, đến mức dù Kim Phi giờ đã đứng ở đỉnh cao thế giới nhưng cuộc sống của bọn họ vẫn giữ lại nhiều thói quen trước đây.



Quan Hạ Nhi thì khá hơn một chút, cô hiểu mình là vợ cả của Kim Phi. Cô đang dần thay đổi bản thân, càng ngày càng ít làm mấy công việc như thêu thùa dệt vải, đọc sách ngày càng nhiều, mỗi ngày đều đọc nhật báo Kim Xuyên.



Mặc dù biết khoảng cách giữa mình và Cửu công chúa, Kim Phi sẽ ngày càng lớn hơn, nhưng cô vẫn cố gắng theo kịp bước chân của họ.



Nhuận Nương thì khác, cô ấy gặp khó khăn trong việc học, học rất chậm. Nhuận Nương học mãi cũng chỉ đọc được một số từ đơn giản, nhưng hầu hết là chỉ đọc được chứ không viết được. Dù cô ấy có học chăm chỉ đến đâu cũng không có tác dụng. Sau đó, Nhuận Nương đành bỏ cuộc.



Niềm vui lớn nhất của cô ấy mỗi ngày là vào bếp nghiên cứu món ăn, khi rảnh rỗi thì quay sợi, dệt vải, thay đổi cái ăn cái mặc cho Kim Phi. Cô ấy cũng nghe theo lời Kim Phi và làm bất cứ điều gì y yêu cầu.



Kim Phi biết rằng Nhuận Nương cảm thấy bất an vì xuất thân và khả năng của mình, cô ấy cũng sợ bị Kim Phi bỏ rơi. Y cũng từng cố gắng giao tiếp với Nhuận Nương, nhưng hiệu quả không được tốt lắm. Nhuận Nương làm những điều này đều là vì y, cô ấy cũng không gây rắc rối gì nên nếu Kim Phi cứ nhắc mãi chuyện này không thôi thì có vẻ hơi bắt nạt cô ấy. Vì vậy y đơn giản là gạt chuyện này sang một bên. Chỉ cần cô ấy cảm thấy an toàn là được.



Nhưng khi địa vị của Kim Phi không ngừng được nâng cao, và những người xung quanh tiếp tục phát triển ngày càng tốt hơn, Nhuận Nương ngày càng trở nên tự ti và ít nói.



Lúc đầu Nhuận Nương chỉ muốn lấy lòng Kim Phi và Quan Hạ Nhi, nhưng bây giờ cô ấy muốn lấy lòng tất cả mọi người xung quanh Kim Phi, kể cả Tiểu Nga và A Xuân. Trước đó, có lần Tiểu Nga đi học về rồi luôn miệng kêu đói, bắt Nhuận Nương đi làm đồ ăn cho mình, Nhuận Nương cũng vội vã chạy đi làm. Cũng vì chuyện này mà Quan Hạ Nhi đã tẩn cho Tiểu Nga một trận.



Cũng chính vì sự việc này mà Quan Hạ Nhi nhận ra Nhuận Nương ngày càng tự ti nên mới nảy ra ý định để cô ấy sinh con.



Người mẹ hãnh diện nhờ con cái. Nguyên nhân cho sự tự ti của cô ấy là do thiếu cảm giác an toàn. Nhuận Nương hẳn sẽ tự tin hơn sau khi có con.



Thấy Kim Phi chỉ thở dài không trả lời, Quan Hạ Nhi nhéo nhẹ Kim Phi: "Đương gia, ta đang nói chuyện với chàng, chàng có nghe thấy không?"



"Ta nghe rồi, nhưng đứa con không phải là món đồ, sao có thể nói sinh con là sinh con ngay được?" Kim Phi bất đắc dĩ nói.



"Chàng không biết đếm ngày sao? Tính toán cẩn thận là được mà!"



"Được rồi, ta hiểu rồi!" Kim Phi chiếu lệ nói.



Quan Hạ Nhi nhìn thấy thái độ của Kim Phi, tức giận nói: "Đừng coi thường chuyện này, Nhuận Nương không đậu thai, chàng đừng hòng ngủ trong phòng ta!"



“Này, sao còn dùng cách này để uy hiếp ta?” Kim Phi ôm eo Quan Hạ Nhi: “Nếu ta đã muốn tới thì nàng cản được sao?”



"Chàng có tới cũng vô ích!" Quan Hạ Nhi vẻ mặt bướng bỉnh.



"Việc này không phải nàng nói là được!"



Kim Phi vòng tay qua eo Quan Hạ Nhi, bế cô lên.



"Đừng làm bậy, Nhuận Nương quay lại ngay đấy!" Quan Hạ Nhi theo bản năng một tay vòng qua cổ Kim Phi, tay còn lại đẩy y ra, tựa như nửa muốn nửa không.


Vừa dứt lời, Nhuận Nương bưng ấm nước đi vào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.