🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Đây không phải lần đầu tiên Kim Phi nghỉ ngơi ở ngự thư phòng, nên nơi này không những có quần áo để thay mà còn có cả đồ vệ sinh cá nhân.



Sau khi tắm rửa đơn giản, y đưa Cửu công chúa đến đại sảnh hội triều.



Các vị hoàng đế trước đây tổ chức hội triều ở điện Kim Loan, Cửu công chúa không xây cung điện mà chỉ xây một đại sảnh cạnh viện Khu Mật để làm nơi hội triều.





Khi Cửu Công chúa mới lên ngôi, chỉ có Thiết Thế Hâm và một số quan viên, khi diễn ra cuộc họp, ngay cả phòng hội nghị nhỏ như viện Khu Mật cũng không ngồi kín, theo sự phát triển của Xuyên Thục, cơ cấu tổ chức không ngừng hoàn thiện, ngày càng có nhiều quan viên nên hiện giờ đã đứng đầy hơn một nửa đại sảnh.



Trong văn hóa Hoa Hạ, Tết âm lịch là ngày lễ quan trọng nhất, tuy địa điểm có phần thô sơ nhưng các quan viên của bộ Lễ cũng không dám lơ là một chút nào, nghiêm ngặt tổ chức buổi lễ theo đúng thủ tục của bộ Lễ.



Một loạt quy trình đã được hoàn thành thì cũng đã qua nửa buổi sáng.







Sau khi quan viên giải tán, lão trưởng làng và ông Tam lại mang theo người già trong hai thôn đến chúc Tết Kim Phi, đợi đến sau khi bọn họ rời đi thì người dân từ khắp các tổ chức tự phát ở Kim Xuyên lại đến.



Thật ra đây không phải là lần đầu tiên người dân tự phát động đến chúc Tết, năm thứ hai sau khi Kim Phi đến thế giới này, người dân Kim Xuyên đã đến chúc Tết Kim Phi vào ngày đầu tiên của năm mới để cảm ơn Kim Phi đã giúp bọn họ tìm được đường sống, năm nay đã là năm thứ ba rồi và hơn nữa còn đang có xu thế trở thành truyền thống.



Hai năm qua, Kim Phi thường tiếp xúc với người dân ở cự ly gần, nhưng hiện tại không biết có bao nhiêu quyền quý muốn y chết, trong số người đến chúc Tết nhất định có sát thủ do đối phương cử đến nên sẽ không phù hợp nếu tương tác thêm.



Nhưng Kim Phi vẫn đứng lên đài quan sát ở cổng thôn và chào người dân đến chúc Tết từ xa rồi sắp xếp tiểu đội Chung Minh thuyết phục người dân quay về.



Mấy ngày kế tiếp, quận trưởng của các quận cũng đến báo cáo công việc và chúc Tết tiện thể.



Trong mấy ngày này, bận rộn nhất chính là cấm quân phụ trách công tác an ninh và những người trợ giúp phòng thí nghiệm do Vạn Vũ Hồng dẫn dắt.



Hiện giờ máy phát điện đã vận hành bình thường hóa và không có vấn đề gì về nguồn điện nên những người giúp việc đang làm thêm giờ để làm dây điện.



Vào ngày đầu năm mới chỉ có vài chục bóng đèn, chủ yếu được sử dụng ở ngự thư phòng là trung tâm của làng Tây Hà, khi ngày càng có nhiều dây điện được sản xuất thì phạm vi chiếu sáng của đèn điện cũng ngày càng lớn.



Thời điểm diễn ra Tết nguyên tiêu, làng Quan Gia ở bên cạnh và khu công nghiệp Trường Xà Câu cũng đều có điện.



Đến buổi tối, nhìn từ trên núi xuống sẽ thấy những ánh đèn rực rỡ được nối với nhau, vô số trẻ em tụ tập dưới ánh đèn ở quảng trường để chơi đùa ầm ĩ.



Đối với đại đa số người ở đời trước của Kim Phi thì là cảnh tượng rất bình thường nhưng lại là điều mà lần đầu tiên người dân Đại Khang được nhìn thấy, nhiều người dân ở gần đó đã chạy lên núi xem vào ban đêm.



Sau Tết nguyên tiêu thì cũng được xem là đã hết năm, làng Tây Hà tiệc tùng hơn nửa tháng đã dần trở lại bình thường.



Trong một cuộc họp nhỏ thường kỳ ở ngự thư phòng, Kim Phi hỏi Tiểu Ngọc: “Thời tiết ở Trung Nguyên gần đây thế nào?"



"Nhiệt độ những ngày gần đây so với những năm trước đã tăng lên, phần lớn băng tuyết ở mọi nơi đã bắt đầu tan, nhưng vẫn không thích hợp để ra ngoài nếu không mặc đủ quần áo." Tiểu Ngọc giải thích.



"Việc cứu trợ thiên tai của mấy người Lương ca, Khánh Hầu, Thiết Tử ca diễn ra như thế nào?" Kim Phi lại hỏi.



“Lương ca bình thường, bên phía Khánh Hầu lúc đầu có vấn đề nên tiến triển tương đối chậm, bên phía ca ca của ta cũng coi như là bình thường!" Tiểu Ngọc trả lời.



“Tiểu Ngọc cô nương, mặc dù Lưu tướng quân là anh trai của ngươi nhưng tiên sinh vẫn luôn yêu cầu chúng ta ăn ngay nói thật, ngươi nói về Lưu tướng quân như vậy là không công bằng!” Thiết Thế Hâm nói: “Hành động của Lưu tướng quân ở quận Tế Thủy có thể được coi là hình mẫu của cứu trợ thiên tai rồi, thế mà ngươi chỉ nói là bình thường!”



“Ồ?” Kim Phi hiếm khi thấy Thiết Thế Hâm chủ động khen ngợi ai, vì thế tò mò hỏi: “Thiết đại nhân, nói tỉ mỉ cho ta nghe xem, Thiết Tử ca đã làm gì ở huyện Tế Thủy?”


“Theo những gì ta biết hiện giờ thì Lưu tướng quân chỉ dẫn theo một đoàn binh lực đi Tế Thủy nhưng hiện giờ đã khống chế được thành Tế Thủy và năm huyện, chỉ cần chiếm được hai huyện cuối cùng thì Tế Thủy sẽ hoàn toàn nằm trong tay chúng ta!" Thiết Thế Hâm nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.