Đây là cách duy nhất để xây dựng một lãnh thổ hoàn chỉnh.
Điều duy nhất Kim Phi có thể làm là phát triển thực lực của bản thân càng nhanh càng tốt, nỗ lực kết thúc trận chiến càng sớm càng tốt, như vậy sẽ giảm bớt nỗi đau khổ cho nhân dân!
Đường Đông Đông còn muốn nói gì đó, nhưng cận vệ đã đưa lão Ưng đi vào.
"Tiên sinh, ngài đang tìm ta phải không?"
“Xưởng dệt đã sản xuất một mẻ quần áo bông mới, ta muốn gửi đến thành Vị Châu".
Kim Phi chỉ vào quần áo vải bông trên mặt đất: “Ngươi nên biết, bông vải của chúng ta không nhiều, mỗi bộ quần áo vải bông đều quý giá. Cho nên đây không phải là mệnh lệnh, mà là nhờ ngươi cố vấn. Ngươi nghĩ xác suất thành công của nhiệm vụ này là bao nhiêu?"
Lão Ưng nghe Kim Phi hỏi thì không trả lời ngay, mà tiến lên trước cầm một bao quần áo vải bông thử sức nặng rồi mới hỏi: “Tiên sinh muốn vận chuyển bao nhiêu?"
“Có một trăm bao như thế này”, Kim Phi nói: “Đây chỉ là đợt đầu tiên, về sau sẽ có nhiều hơn".
“Một trăm bao…”, lão Ưng nhìn chằm chằm vào bao bố, suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu lên nói: “Một trăm bao có thể chất lên một chiếc phi thuyền. Nhưng để đảm bảo an toàn, ta nghĩ tốt nhất nên sắp xếp hai chiếc phi thuyền bay đến căn cứ tiền tuyến của đất Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3463520/chuong-3999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.