Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, dù cho là thời kì nào của chiến tranh thì công tác tình báo đều rất quan trọng, thậm chí nó còn có thể quyết định kết quả của một trận chiến quan trọng.
Trận chiến giữa đất Tấn và tiêu cục Trấn Viễn vẫn chưa có hồi kết, trên chiến trường vẫn cần rất nhiều tình báo hỗ trợ, mà hiện giờ Hàn Phong chính là người phụ trách tình báo đối ngoại, vẫn luôn lãnh đạo nhân viên tình báo hoạt động ở tiền tuyến phía Bắc.
Trước đây Hàn Phong chỉ là một thợ săn, trải qua hai năm kinh nghiệm đã trở thành một chỉ huy tình báo khiến nhiều kẻ thù và quan chức tham nhũng khiếp sợ, cả người đứng đó đã không còn thấy dấu vết của người thợ săn nữa mà lại có chút cảm giác không tức giận nhưng vẫn rất uy nghiêm.
Nhưng khi nhìn thấy Kim Phi thì Hàn Phong vội vàng khom người hành lễ, mỉm cười chào hỏi: “Tiên sinh!”
Kim Phi đã lâu không gặp Hàn Phong, giờ đây đột nhiên anh ta lại quay về, Cửu công chúa lại gọi anh ta đến Kim Phi hỏi theo bản năng: “Hàn đại ca, chiến trường phía Bắc có vấn đề gì sao?”
“Không có.” Hàn Phong lắc đầu nói: “Không phải sắp đến Tết rồi hay sao? Đã đến lúc ta nên về để báo cáo công việc năm nay với bệ hạ và tiên sinh rồi, thuận tiện cũng về ăn Tết luôn.”
“Xem trí nhớ của ta này, lại quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3462937/chuong-3982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.