Như nhân viên kỹ thuật đã nói, nếu có thể tạo thành tài nguyên khoáng sản, cho dù trữ lượng nhỏ, cũng đủ để khai thác vài năm.
Khó khăn nhất ở Đại Khang chính là mấy năm nay, chỉ cần có thể sống sót, đợi đến khi Kim Phi ổn định được Trung Nguyên thì cuộc sống của người dân sẽ tốt hơn rất nhiều, đến lúc đó không chừng có thể phát hiện ra những mỏ mới khác.
"Lưu tướng quân, hôm nay ta trở lại, chỉ là muốn nhờ Lưu tướng quân truyền tin cho Kim Xuyên, xin tiên sinh hãy liên lạc với đội trưởng của chúng ta, tốt nhất là cho đội trưởng của chúng ta dẫn đội tới một chuyến."
"Không thành vấn đề, ta sẽ viết thư cho tiên sinh ngay, sau khi viết xong ta sẽ sắp xếp phi thuyền lập tức gửi đi!" Lưu Thiết đồng ý: "Phương đại ca, ngươi còn có chuyện muốn giao phó nữa sao?"
“Không có,” nhân viên kỹ thuật do dự và thử thăm dò nói: “Nhưng ta đã hứa với hai vị đại ca dẫn đường rằng nếu phát hiện được mỏ than đá thì thưởng cho bọn họ, lần này đi cũng nhờ có hai vị đại ca dẫn đường mới có thể tìm được mỏ than đá, cho nên..."
“Không thành vấn đề,” Lưu Thiết không đợi nhân viên kỹ thuật nói xong đã hô với cận vệ: “Vào kho lấy ba trăm lạng bạc ra đây!”
Cận vệ quay người chạy ra ngoài, nhanh chóng mang ba túi vải nhỏ chạy tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3461737/chuong-3978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.