Khi cửa thành mở được một nửa, nhân viên hộ tống cũng đã đến cửa thành Bắc.
“Đứng lại!” Tên đứng đầu đám binh phủ hét lên: “Khi nào ta cho các ngươi vào mới được vào!”
“Quân gia đừng hiểu lầm, bọn ta chỉ muốn tặng quân gia chút quà, cảm tạ quân gia đã giúp bọn ta mở cửa!”
Tiểu đội trưởng cười chân thành nói.
“Qùa gì?” Tên đứng đầu hỏi.
“Cái này!”
Tiểu đội trưởng lấy ra một quả bom chớp sáng, kéo dây kéo rồi ném vào trong cửa thành.
Huyện Phong Lăng ở nội địa Trung Nguyên, binh phủ làm gì thấy qua bom chớp sáng? Tất cả vô thức nhìn theo.
Đang chăm chú nhìn thì bỗng thấy trước mắt trắng toát, sau đó không nhìn thấy gì nữa.
Nhân viên hộ tống rút quân đao ở đùi ra xông vào cửa thành.
Khắc sau, hơn hai mươi binh phủ bị giết, nhân viên hộ tống thuận lợi chiếm giữ cửa thành Bắc huyện Phong Lăng.
“Tiểu Chu, ngươi đi truyền tin, Tiểu Nghiêm và Tiểu Phương đi canh gác, những người khác mau đi phá cửa thành!”
Tiểu đội trưởng hạ lệnh, nhân viên hộ tống lập tức hành động.
Trong khu rừng phía Bắc, mặt Lưu Thiết đầy vẻ kỳ dị nhìn binh phủ quay về báo tin: “Ngươi nói cái gì? Các ngươi chiếm được cửa thành Bắc rồi?”
Anh ta chỉ phái nhân viên hộ tống vào thành trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3458929/chuong-3957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.