Trương Lương tuy không được chia nhiều ruộng đất nhưng Kim Phi đã trả cho anh ta một mức lương bổng rất cao. Tền lương của anh ta không chỉ có thể nuôi sống gia đình mà còn có thể nuôi sống cả làng Tây Hà.
Huống chi nhà anh ta còn có Mãn Thương, Lâm Vân Phương?
Mãn Thương là cánh tay phải của Kim Phi, người phụ trách ngành thép ở Xuyên Thục, lương còn cao hơn Trương Lương.
Lâm Vân Phương là một trong những nữ công nhân đầu tiên của xưởng dệt, hiện cô ấy là người phụ trách ngành dệt ở quận Quảng Nguyên, phụ trách bốn xưởng dệt và cũng được trả lương rất cao.
Thoạt nhìn, tiền lương Kim Phi cho Trương Lương quá cao. Nhưng trên thực tế, nó không hề cao so với việc ban thái ấp.
Theo thông lệ của triều đại phong kiến, với công lao và địa vị của Trương Lương, việc Kim Phi phân cho anh ta một quận làm thái ấp cũng không phải là quá đáng. Số thuế thu được từ quận này chắc chắn nhiều hơn số tiền lương này.
Điều quan trọng nhất là con cháu của những người được phong thái ấp sẽ ngày càng đông đảo. Để có được nhiều lợi ích hơn, rất có thể họ sẽ tìm mọi cách chèn ép dân chúng, khiến dân chúng bất bình với triều đình.
Tiền lương của Trương Lương, Mãn Thương, Lâm Vân Phương và những người khác được triều đình phát, dù có bao nhiêu cũng sẽ không ảnh hưởng đến dân thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3455382/chuong-3925.html