“Không sao, đứa trẻ này tên là Thủy Oa, là đứa trẻ ngâm mình trong nước mà lớn, ta đã sống ở biển nửa đời người, còn chưa từng gặp ai có khả năng bơi lội tốt hơn nó!”
Trịnh Trì Viễn vừa pha trà, vừa giới thiệu Thủy Oa với Lạc Lan.
Lạc Lan thấy Trịnh Trì Viễn đã pha trà xong, đang định ngồi lại uống trà thì chợt nhìn thấy động tĩnh trên mặt biển.
Nước biển rất trong, ánh sáng cũng rất tốt, đại khái có thể nhìn thấy rõ được mười mấy mét, Lạc Lan nhìn thấy một thủy thủ đang chiến đấu với một con cá lớn trong nước sâu khoảng năm sáu mét.
Thủy thủ nắm lấy cơ hội, đâm hai nhát dao vào cổ con cá lớn, sau đó dùng hai tay ôm chặt lấy nó, khống chế con cá lớn rồi lao lên mặt nước.
Xoạt!
Thủy thủ mang theo con cá lớn lao ra khỏi mặt nước, trên cổ con cá có hai cái lỗ to, nhưng nó vẫn chưa chết hẳn, cái đuôi ra sức quật mạnh vào người thủy thủ.
Một con cá lớn như vậy mà vùng vẫy thì sức lực rất lớn, thủy thủ suýt chút nữa tuột tay, thế là cậu bé ra tay mạnh, tay trái giữ chặt mang cá, tay phải ôm chặt thân con cá lớn, sau đó dùng đầu đập mạnh vào đầu con cá lớn.
Trên cổ con cá lớn vốn đã bị chọc thủng hai lỗ, lại bị đập thêm hai nhát nữa, sức lực vùng vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3452874/chuong-3900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.