“Thổ ty đại nhân xin cứ tự nhiên!” Lạc Lan gật đầu, chồng mấy đồng tiền lên bàn rồi lùi về sau vài bước.
Mã Văn Húc thì đặt tay lên chuôi đao, đứng chắn trước Lạc Lan và Trịnh Trì Viễn.
Thổ ty cầm tiền đồng nhìn một chút rồi đặt lại lên bàn.
Sau đó hét lớn một tiếng, vung đao chém thật mạnh.
Tiền đồng vỡ đôi, nhưng là vì thổ ty đã lớn tuổi, không khỏe bằng Mã Văn Húc, mặt bàn không có bị chém xuyên qua, hắc đao bị kẹt ở trên mặt bàn.
Nhưng thổ ty đã rất hài lòng, hắn dùng sức rút hắc đao ra và kiểm tra lại lưỡi dao.
Sau khi xác nhận lưỡi đao vẫn không có dấu hiệu bị cong, thổ ty càng thêm vừa lòng.
Nếu cấm quân được trang bị vũ khí thần kỳ như vậy, hiệu quả chiến đấu chắc chắn sẽ được nâng lên một tầm cao mới!
Thổ ty yêu thích không buông tay mà thưởng thức hắc đao: "Thanh đao này bán thế nào?”
“Thổ ty đại nhân, dạng thần binh này được rèn rất phức tạp, mỗi một thanh đều vô cùng quý giá, tin rằng ngài cũng thấy được, ngay cả người của chúng ta cũng có không ít huynh đệ không được chia loại thần binh này, cho nên bình thường chúng ta sẽ không bán ra ngoài.” Lạc Lan lộ vẻ khó xử.
Hắc đao là bị tiêu chuẩn của nhân viên hộ tống, nhưng không phải của thủy quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3452335/chuong-3897.html