Nghe thế, công chúa Lộ Khiết càng cảm thấy áy náy: “Tiên sinh, thật xin lỗi, là ta thất hứa”.
Kim Phi thở dài: “Giờ chuyện đã đến nước này, có nói nữa cũng không có tác dụng gì, nàng cũng biết tình hình của Đại Khang, không thể nuôi không một đám người nhàn rỗi, cho nên trước khi lông cừu dự trữ cạn kiệt, chúng ta nhất định phải tìm được dự án mới cho người dân du mục”.
“Tiên sinh có dự định gì?”, công chúa Lộ Khiết vội đảm bảo: “Chỉ cần bộ lạc có thể sống sót, bảo bọn ta làm việc gì cũng được”.
Sống ở Kim Xuyên lâu như vậy rồi, cô ta hiểu rất rõ tình hình của Đại Khang.
Hiện giờ Trung Nguyên và Giang Nam đều đang loạn lạc, Kim Phi đã phải chịu áp lực rất lớn khi sắp xếp ổn thỏa cho dân du mục.
Nếu các dân du mục có thể nhanh chóng tự chủ, thậm chí tạo ra lợi ích cho Xuyên Thục thì dễ nói chuyện, nếu họ cứ chờ Xuyên Thục giúp đỡ, chắc chắn không thể không tồn tại được lâu.
Nếu Kim Phi đã nhắc đến việc tìm dự án khác, chứng tỏ Kim Phi đã có dự định nào đó.
“Ta nghĩ như vậy…”
Kim Phi lấy một tờ giấy từ trên bàn sang, nói về kế hoạch của mình.
Công chúa Lộ Khiết càng nghe thì mắt càng mắt, liên tục gật đầu.
Sau khi Kim Phi nói xong, công chúa Lộ Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3446998/chuong-3821.html