Kể từ khi thành lập đội khai thác rong biển và đội đánh bắt, Kim Phi chưa từng cử ai đến kiểm tra. Con người luôn có tham sân si, người phụ trách đội khai thác rong biển và đội đánh bắt không phải thuộc hạ cũ của Kim Phi mà là người phụ trách của Cục quản lý hàng hải dưới tay Trịnh Trì Viễn.
Bây giờ Trịnh Trì Viễn đang ở xa, Kim Phi có chút lo lắng rằng những người phụ trách này sẽ lộng quyền, tác oai tác quái.
Trước khi cây trồng năng suất cao trở nên phổ biến, rong biển và cá muối là nguồn thực phẩm quan trọng. Nếu đợi đến khi đội khai thác rong biển và đội đánh bắt gặp vấn đề rồi mới xử lý thì sẽ là quá muộn để khắc phục.
Vì thế khi Thiết Thế Hâm nói muốn tới chỗ bọn họ, Kim Phi lập tức đồng ý.
Kết quả là bây giờ ông ta đã không đi nữa và đề nghị Từ Cương đi thay.
"Từ đại nhân không về cùng ông sao?" Kim Phi ngạc nhiên hỏi.
"Từ đại nhân nói, mọi công việc ở Xuyên Thục của ông ấy đã có những người đồng cấp lo liệu chu toàn. Cho nên những chỗ cần tới ông ấy cũng không nhiều, ông ấy muốn ở lại Đông Hải xem tiên sinh xây dựng thành phố mới từ mảnh đất hoang này như thế nào!"
Thiết Thế Hâm nói tiếp: “Không chỉ Từ đại nhân muốn ở lại, còn có Tiểu Lưu và Tiểu Trần cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3440126/chuong-3744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.