Dưới sự nhắc nhở của Kim Phi, đội an ninh xưởng cá muối phân chia khu tiến hành quản lý, mỗi lều mỗi phòng đều có đội viên tương ứng phụ trách quản lý.
Lò lửa được đưa vào, trong lều chẳng mấy chốc đã trở nên ấm áp hẳn lên, cho dù dân tỵ nạn mặc quần áo mỏng, cũng không cảm thấy quá lạnh.
Đội an ninh xưởng cá muối bận bịu làm việc suốt đêm, cuối cùng cũng sắp xếp xong cho tất cả dân tỵ nạn.
Nhóm người Kim Phi cũng ngồi trong thư phòng suốt đêm.
Giữa chừng Kim Phi lại bảo Thiết Thế Hâm và Từ Cương đi nghỉ ngơi, nhưng bị cả hai từ chối, lý do đều là dân tỵ nạn chưa được sắp xếp xong, bọn họ trở về cũng không ngủ được.
Cho dù lời này có là thật lòng hay không, thái độ của hai người cũng rất kiên quyết nên Kim Phi cũng sẽ không miễn cưỡng, tiếp tục bàn bạc với họ về kế hoạch cho bước tiếp theo.
Mãi đến lúc tờ mờ sáng, trưởng xưởng phụ trách sắp xếp dân tỵ nạn tới báo cáo, rằng tất cả dân tỵ nạn có thể tìm được đã sắp xếp xong hết rồi, Thiết Thế Hâm mới hoàn toàn yên tâm, đứng dậy cáo từ với Kim Phi.
Lúc này bầu trời phía Đông vừa xuất hiện màu trắng bạc, Kim Phi duỗi người, nhìn ra phía ngoài, phát hiện mưa nhỏ không biết đã tạnh từ lúc nào.
Y nghĩ đã lâu không xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3439429/chuong-3734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.