"Triều đình mượn lương thực, không trả cho ngươi, ngươi còn có thể đi tìm triều đình đòi sao?"
"Vừa rồi ngươi nghe thế nào thế? Trên báo nói rồi, triều đình mượn lương thực, tiền trang Kim Xuyên sẽ phát hành giấy nợ, khi đến thời hạn cầm giấy nợ có thể đến tiền trang lĩnh tiền, còn có thể coi là lãi nữa!"
"Thật sự có chuyện tốt như vậy, tại sao có thể đến lượt chúng ta được?"
…..
Người dân bàn luận rất sôi nổi, đa số trong đó đều ôm thái độ phản đối.
Đến khi tiếng thảo luận yếu đi, huyện lệnh Trạch Vân bước lên sân khấu, gõ đồng la.
Huyện lệnh vẫn rát có uy quyền, người dân dưới sân khấu lại trở nên yên lặng.
"Chào bà con, ta là huyện lệnh của huyện Trạch Vân chúng ta, Trịnh Kiến Phong."
Huyện lệnh tự giới thiệu bản thân trước, nêu rõ thân phận, sau đó hỏi: "Có phải mọi người cho rằng triều đình tìm mọi người mượn lương thực là muốn biến tướng thành thu thêm tiền lương thực không?"
Dưới sân khấu không có ai trả lời, nhưng là không có trả lời thật ra cũng là có trả lời.
Huyện lệnh đã sớm dự liệu được phản ứng này của người dân, cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi.
"Ta có thể nói với mọi người rằng, thật ra không phải vậy!"
Huyện lệnh lớn tiếng nói: "Vừa rồi A Cương đã đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3414072/chuong-3582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.