Thiết Chùy có hơi lo lắng.
“Nếu không phải người dân, sao bọn họ dám ra đây?”
Kim Phi vẫn kéo Thiết Chùy, bước ra.
Mặc dù y không am hiểu lòng người như Cửu công chúa và Ngụy Đại Đồng, nhưng mắt nhìn và khả năng phán đoán cơ bản vẫn phải có.
Nếu đối phương là gián điệp, thấy Kim Phi dẫn theo nhiều người như vậy, chắc chắn sẽ trốn càng xa càng tốt, tuyệt đối sẽ không ló đầu ra.
Vì Kim Phi có thể dễ dàng xác minh thân phận của bọn họ.
Nếu bọn họ vừa bước ra lập tức bị nhân viên hộ tống chế ngự, sau đó dẫn đi xác minh thân phận, vậy thì mọi chuyện đều kết thúc.
Gián điệp là công việc có thể rơi đầu bất cứ lúc nào, có thể thành công trăm lần, nhưng nếu thất bại một lần sẽ mất mạng.
Cho nên gián điệp phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối sẽ không bao giờ mạo hiểm như vậy.
Ngụy Đại Đồng thấy Kim Phi bước ra, chủ động đi đến trước mặt Kim Phi, ngăn giữa Kim Phi và người đàn ông trung niên, giải thích: “Vị huynh đệ này ngươi đừng hiểu nhầm, cách đây không lâu Kim tiên sinh mới bị gián điệp ám sát, nên các huynh đệ nhân viên hộ tống có hơi căng thẳng!”
Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhìn Ngụy Đại Đồng thật lâu.
Ngụy Đại Đồng nói như vậy, thoạt nhìn giống đang giải thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413964/chuong-3474.html