Nếu là người khác đến chúc rượu, Thiết Chùy vẫn có thể ăn gian.
Nhưng cựu binh là lãnh đạo cũ của Thiết Chùy, còn cứu mạng của anh ta, vì vậy cái mặt dày của Thiết Chùy, cũng không thể từ chối, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu đội cận vệ.
Các đội viên hộ vệ mới lúc đầu chỉ nhìn sang bên này, nhìn thấy Thiết Chùy đi qua, không những không có ai lại giúp anh ta, ngược lại tất cả đều cúi đầu xuống ăn cơm.
Đùa à, đội cận vệ tổng cộng chỉ có mười mấy người, mà cựu binh áo giáp đen và đội trinh sát cộng lại hơn mấy trăm người. Ai đến giúp Thiết Chùy thì cứ một bụng đầy nước đi.
Nếu như Thiết Chùy có nguy hiểm, bọn họ liều cũng đáng, bây giờ rõ ràng là đang đùa, hơn nữa là Thiết Chùy tự động chạy qua, đội cận vệ không có ai lộ đầu lại giúp Thiết Chùy.
“Một đám khốn nạn không có nghĩa khít”
Thiết Chùy mắng một tiếng, rồi nhìn về phía Kim Phi.
Tuy nhiên Kim Phi cũn giống đội cận vệ, đều làm như không nhìn thấy, cúi đầu nói chuyện cùng Ngụy Đại Đồng và Khánh Ngâm Nghiêu.
Thiết Chùy hết cách, chỉ đành nhấc bát nước lên. Lúc uống bát thứ nhất, Thiết Chùy một hơi uống cạn, vô cùng hào phóng. Lần thứ hai, cũng xem như trót lọt.
Nhưng đến bát thứ ba, sự hào phóng của Thiết Chùy tan biến hết, uống từng ngụm một, uống được nửa chừng còn cởi thắt lưng.
Cuối cùng vừa uống vừa đổ, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413952/chuong-3462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.