Chương trước
Chương sau
Khoảng thời gian trước Kim Phi vừa bị mai phục, điều Quan Hạ Nhi lo lắng nhất chính là vấn đề an toàn của y, hận không thể nhốt Kim Phi ở trong phòng thí nghiệm, sau đó phải người vây phòng thí nghiệm thành một cái thùng sắt.

Vừa nghe Kim Phi kêu cô sắp xếp đồ đạc, cô đã lo lắng Kim Phi sắp ra ngoài, kết quả Kim Phi thật sự phải ra ngoài.

Hơn nữa còn là đi đập Đô Giang.

“Đương gia, không đi được không?” Quan Hạ Nhi hỏi: “Vũ Dương nói phía bên đó vừa phát hiện kẻ địch.”

“Chỉ là mấy kẻ hại dân hại nước, còn không có tư cách để ta trốn!” “Ta biết, nhưng mà... Nhưng mà...”



Quan Hạ Nhi rất muốn khuyên Kim Phi, nhưng lại biết Kim Phi phải đi làm việc chính, cô không biết khuyên như thế nào, gấp đến sắp khóc.

“Yên tâm, ta sẽ không dấn thân vào nơi nguy hiểm nữa.” Kim Phi lên trước ôm Quan Hạ Nhị, an ủi nói: “Thật ra nguy hiểm thật sự là những kẻ trốn trong góc tối, những loại ranh con này hoàn toàn không đủ để sợ, ta đến đập Đô Giang sẽ đàng





hoàng ngồi ở trên đập, không đi những nơi khác!”

“Bây giờ chàng nói thì hay, đến đập Đô Giang chàng chắc chắn chạy lung tung!” Quan Hạ Nhi bĩu môi nói.

“Lần này ta chắc chắn sẽ không chạy lung tung.” Kim Phi bảo đảm.

Nhưng Quan Hạ Nhi căn bản không tin, nghĩ một chút rồi nói: “Như vậy đi, chàng nói với Vũ Dương trước, nếu như muội ấy đồng ý mới nói tiếp.”

Chủ ý của Cửu công chúa chính đang hơn nữa có khả năng nói chuyện, chuyện cô ấy khuyên Kim Phi đa số y đều tiếp thu.

Vì vậy Quan Hạ Nhi muốn để cho Cửu công chúa giúp khuyên Kim Phi. “Được thôi!” Kim Phi gật đầu: “Vũ Dương qua đây ăn cơm chưa?”

Giọng nói vừa dứt đã nhìn thấy Cửu công chúa dẫn theo Châu Nhỉ từ cửa bước vào.

“Vũ Dương, muội đến vừa đúng lúc, đương gia chàng muốn đi đập Đô Giang, muội mau khuyên chàng ấy đi!”

Quan Hạ Nhi nhanh chóng cầu xin Cửu công chúa giúp đỡ. Bình thường Cửu công chúa vô cùng tôn trọng Quan Hạ Nhi, Quan Hạ Nhi bình thường cũng không đưa ra yêu cầu quá đáng gì với Cửu công chúa, vì vậy

Cửu công chúa với Quan Hạ Nhi gần như bảo sao nghe vậy.

Nhưng lần này Cửu công chúa lại không hưởng ứng lời cầu xin của Quan Hạ Nhi.

Bởi vì cô ấy hiểu rõ vì sao Kim Phi phải đi đập Đô Giang.

Thân là hoàng đế, Cửu công chúa hiểu quá rõ tính quan trọng của đập Đô Giang, không được có chút sai sót.

Tuy Kim Phi đã quyết định phái chiến đội áo giáp đen nhưng mà chiến đội mới vừa thành lập nên sức chiến đầu còn chưa có được kiểm chứng, lỡ như giữa chừng bọn họ xảy ra sai sót gì thì muốn cứu chữa lại cũng không kịp nữa.

Trong thiên hạ có thể đồng thời trấn áp cả binh lính áo giáp đen cũ và trinh sát chỉ có hai người Kim Phi và Trương Lương, Khánh Hoài còn thiếu chút.

Dù sao trong binh lính áo giáp đen cũ không chỉ có binh lính xuất ngũ của quân Thiết Lâm, còn có những nhân viên hộ tống cũ của các quận huyện khác tìm đến, bọn họ không quen Khánh Hoài, chỉ quen Kim Phi và Trương Lương.

Bây giờ Trương Lương đang trấn áp Giang Nam, căn bản không kịp trở về, hơn nữa Kim Phi vì phòng quan viên địa phương bành trướng, đặt ra không ít biện pháp gia tăng tập quyền trung ương.

Đặc biệt là trên binh quyền, yêu cầu của Kim Phi càng thêm nghiêm khắc.

Trương Lương và Khánh Hâm Nghiêu xem như cùng cấp, lỡ như xảy ra chút tình huống thì Trương Lương muốn tìm Khánh Hâm Nghiêu điều người cũng không kịp, Khánh Hâm Nghiêu cũng chưa chắc do cho y mượn binh.

Chỉ có bản thân hoặc là Kim Phi qua đó mới có thể tuỳ ý điều động binh mã nào.

Nhưng Cửu công chúa là hoàng đế phải trấn áp triều đình, không thể dễ dàng rời khỏi trung tâm, có thể đi chỉ có Kim Phi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.