Chương trước
Chương sau
Thế là Kim Phi nói sơ qua nhiệm vụ của xưởng thuốc nổ một lần, chỉ có điều không nhắc tới tên của Trần tú tài.

“Tên phản bội có thể làm nổ cả kho thuốc nổ bất cứ lúc nào, đến lúc đó cả xưởng thuốc nổ sẽ bị nổ sạch!”

Kim Phi cao giọng nói: “Trước tiên không nói tới huynh đệ của xưởng thuốc nổ có thể sống được bao nhiêu người, nhưng một khi xưởng thuốc nổ bị phá, chẳng mấy chốc mọi đại đội sẽ không còn lựu đạn và bao thuốc nổ để sử dụng, các ngươi nói xem, chuyện này có nghiêm trọng không?

Các ngươi nói xem, là ta chuyện bé xé ra to à?”

Dưới đài, đầu của không ít cựu binh đã cúi xuống.

Nếu lời Kim Phi nói là thật, vậy chuyện này thực sự cực kì nghiêm trọng.

_



“Tiên sinh, đây là trách nhiệm của ta

Hầu Tử luôn nghịch ngợm, lần này lại chủ động thừa nhận sai lầm: “Là lúc đó ta không phát huy chức trách của phó đội trưởng, làm lỡ hành động!”

“Tiên sinh, ta cũng có trách nhiệm!” Đại Tráng tỏ thái độ theo. _





“Tiên sinh, ta là người đầu tiên ngăn Hầu Tử, trách nhiệm do ta

“Tiên sinh, ta cũng ngăn Hầu Tử và đội trinh sát, xin tiên sinh trách phạt!”

Không ít cựu binh thừa nhận sai lầm theo.

Đợi âm thanh của họ nhỏ xuống, Kim Phi hừ lạnh nói: “Làm gì đó? So xem ai nghĩa khí hơn à? Nơi này của ông đây là quân đội, không phải đỉnh núi của thổ phỉ!

Ở đây mà suy đi nghĩ lại cẩn thận cho ông! Sau đó tự mình viết kiểm điểm nộp cho Quân Pháp Đường!

Đại Tráng, Hầu Tử, các ngươi theo ông qua đây

Đều là người trưởng thành, đa số các cựu binh đã từng là cán bộ cơ sở, đạo lí nên hiểu bọn họ đều hiểu cả.

Điều Kim Phi nên nói cũng đã nói hết rồi, tiếp theo cũng nên nói chuyện nhiệm vụ với Đại Tráng Hầu Tử.

Dẫn Hầu Tử và Đại Tráng tới trước phòng hội nghị, Kim Phi ngồi xuống ghế chính trước.

Ở đây không có người ngoài, nếu là bình thường, Hầu Tử chắc chắn cũng tự kéo ghế ngồi xuống.

Nhưng hôm nay anh ta không dám, mà thành thật đứng ở một bên với Đại Tráng.

Không đợi Kim Phi nói chuyện, anh ta đã lại thừa nhận sai lầm lần nữa: “Tiên sinh, ta biết sai rồi, cũng nộp kiểm điểm cho Quân Pháp Đường rồi, đợi huấn luyện dã ngoại kết thúc, tự ta sẽ đi giam giữ mình trong phòng tối nhỏ!”

Kim Phi nghe xong, không khỏi ngẩng đầu nhìn Hầu Tử.

Hầu Tử tính trốn tránh, sợ nhất là bị nhốt trong phòng tối nhỏ, bây giờ lại chủ động xin đi tự giam, cho thấy đã thật sự nhận ra sai lầm.

“Ta thân là đội trưởng, lúc sắp xếp nhiệm vụ không suy nghĩ toàn diện, cũng nên kiểm điểm!" Đại Tráng nói theo: “Bản kiểm điểm của ta cũng sẽ nộp cho Quân Pháp Đường!”

Thật ra Kim Phi có thể hiểu cho cách làm của Đại Tráng.

Lúc đó nhiệm vụ khẩn cấp, còn chiến đội áo giáp đen thì mới được thành lập xong, rất nhiều cựu binh vừa được điều từ các nơi tới.

Bọn họ từng làm cán bộ cơ sở một thời gian dài, trước mắt không nói tố chất chiến đấu có còn được trình độ như trước không, chỉ phối hợp với nhau, cũng chưa chắc ăn ý như trước.

Còn Hầu Tử dẫn dắt đội trinh sát quay về, luôn chấp hành nhiệm vụ bên chiến trường phương bắc, tố chất chiến đấu có thể bảo đảm, hơn nữa bọn họ còn là cơ cấu tổ chức lúc trước, cũng đủ quen thuộc với nhau, căn bản không cần dung hòa.

Dưới tình huống này, Đại Tráng chọn sắp xếp đội trinh sát chấp hành nhiệm vụ lần này, là hoàn toàn chính xác.

Vấn đề duy nhất là không nên để Hầu Tử đi tuyên bố mệnh lệnh.

Vì đội trinh sát là đội do Hầu Tử dẫn về, bình thường Hầu Tử lại thích cãi lộn với các binh sĩ, các binh sĩ hoàn toàn không sợ anh ta.

Cho nên mới xảy ra chuyện ngăn cản Hầu Tử muốn tuyên bố.

Nếu Đại Tráng tự đi truyền đạt mệnh lệnh này, thì sẽ không có chuyện như Vậy.

Chuyện đã xảy ra, Đại Tráng và Hầu Tử nhận ra được sai lầm của bản thân, Kim Phi cũng không muốn níu kéo lấy chuyện này quá nhiều.

Y gật đầu nói: “Nếu đã nộp kiểm điểm và báo cáo rồi, thì tất nhiên Quân Pháp Đường sẽ có đánh giá, hôm nay ta tới, cũng không phải là để nhắc lại chuyện cũ, mà là giao nhiệm vụ mới cho các ngươi!”

Hầu Tử vừa nghe đã tươi tỉnh: “Nhiệm vụ gì? Cần bao nhiêu người?”

Anh ta lo là cần ít người quá, nhiệm vụ không đủ mà phân.

“Lần này ngươi không cần lo nhiệm vụ không đủ phân, mà phải lo, người của các ngươi có đủ không?”

Kim Phi lườm Hầu Tử, kể lại chuyện kênh Mô Ngư phát hiện có một đội ngũ quân địch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.