Chương trước
Chương sau
Cửu công chúa nghe Kim Phi nói như vậy, không khỏi khẽ biến sắc. Sau đó cô ấy thấy Kim Phi bật cười.

“Mặc dù ta thích khối vàng này, nhưng không giống với kiểu thích mà nàng nghĩ!”

Kim Phi xoa đầu Cửu công chúa: “Ngốc, ta sẽ không trầm mê hoa thơm cỏ lạ đâu!”

“Chàng mới ngốc, ta còn chưa nói gì cải”

Ngoài miệng Cửu công chúa nói vậy, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.



Sau đó cô ấy hiếu kì hỏi: “Vậy sao chàng lại thích nó? Chẳng lẽ là vì nó là một khối vàng sao?”

Cô ấy không cho rằng Kim Phi sẽ nông cạn như vậy.

“Không sai, bởi vì nó chính là một khối vàng, nhưng không phải là vàng bình thường!”





Kim Phi đặt đầu trâu vàng lên bàn, giải thích: “Khối vàng tự nhiên lớn như vậy thường xuất hiện ở những nơi có mỏ vàng phong phú, có nghĩa là nếu có đầu trâu vàng xuất hiện thì chứng tỏ xác suất gần đó có mỏ vàng sẽ càng lớn, đầu trâu vàng càng lớn thì mỏ vàng sẽ càng lớn!”

“ý của chàng là bộ lạc Hắc Hổ đã phát hiện ra một mỏ vàng lớn sao?”

Ánh mắt của Cửu công chúa lập tức trở lên sắc bén.

Bởi vì Kim Phi không muốn đánh thuế nặng lên người dân nên nguồn kinh tế chủ yếu hiện nay của chính quyền Xuyên Thục đều đến từ tài sản tích lũy của địa chủ thu được từ công cuộc đánh cường hào phân chia ruộng đất, và lợi nhuận mà

thương hội Kim Xuyên mang lại.

Nhưng đánh thổ hào chỉ là một cuộc mua bán xảy ra một lần, tài sản tích lũy thu được cũng sẽ có ngày tiêu hết.

Phía thương hội Kim Xuyên cùng với việc thành lập các hợp tác xã mua bán và sự tiện lợi cũng ngày càng được chú trọng thì lợi nhuận cũng dần hạ xuống.

Cho nên Cửu công chúa vẫn luôn lo lắng về vấn đề kinh tế của Xuyên Thục Nếu như có thể tìm thấy một mỏ vàng, vấn đề sẽ được cải thiện rất nhiều.

Vì vậy khi cô ấy nghe Kim Phi nói xung quanh bộ lạc Hắc Hổ có khả năng có mỏ vàng, trong lòng lập tức nổi lên lòng chiếm đoạt.

Đáng tiếc giây sau Kim Phi lại tạt cho cô ấy một gáo nước lạnh.

“Đừng nghĩ nữa, bộ lạc Hắc Hổ cách Xuyên Thục xa như vậy. Cho dù có mỏ vàng thì việc khai thác và vận chuyển đều vô cùng phiền phức!”

Kim Phi lấy ra một cái kính lúp, vừa quan sát đầu trâu vàng, vừa nói: “Hơn nữa bộ lạc Hắc Hổ một lúc gửi tới nhiều vàng như vậy làm quà, chứng tỏ vàng trong tay bọn họ còn nhiều hơn nữa. Bọn họ đã khai thác nhiều như vậy rồi, có lẽ cũng không còn lai được bao nhiêu!”

Cửu công chúa nghe Kim Phi nói như vậy, không khỏi có phần nhụt chí.

Đúng vậy, sản lượng của một mỏ vàng là có hạn, nếu bộ lạc Hắc Hổ sẵn sàng tặng nhiều đầu trâu vàng tới vậy, chứng tỏ bọn họ đã gần như khai thác hết mỏ vàng ấy rồi!

Nhưng thấy Kim Phi cầm kính lúp tựa vào đầu trâu vàng quan sát, cô ấy không khỏi càng tò mò: “Nếu đã như vậy, sao phu quân vẫn còn hứng thú với đầu trâu vàng đến vậy chứ?”

“Bởi vì khoáng sản liên kết của nó!” Kim Phi trả lời. “Khoáng sản liên kết sao?” Cửu công chúa hỏi: “Khoáng chất khác là gì?”

“Khoáng sản liên kết chính là từ để chỉ trong một mỏ chứa hơn hai loại khoáng sản, hai loại khoáng sản này chính là khoáng sản liên kết của nhau!”

Kim Phi giải thích: “Ví dụ mỏ vàng luôn luôn xen lẫn với các khoáng sản khác như mỏ bạc, mỏ đồng, mỏ chì. Chỉ là có vài khoáng sản liên kết có hàm lượng quá thấp, giá trị khai thác không lớn nên bọn họ chỉ khai thác khoáng sản có giá trị tương đối cao mà thôi!”

“Thì ra còn có kiến thức này!” Cửu công chúa tiến lên ôm lấy cổ Kim Phi, vẻ mặt sùng bái nói: “Phu quân thật là thông thái, việc gì cũng biết!”

Mặc dù Kim Phi biết Cửu công chúa đang muốn làm y vui, nhưng có người đàn ông nào lại từ chối sự sùng bái của người yêu cơ chứ?

Thế là Kim Phi quay đầu hôn Cửu công chúa một cái, coi như khen thưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.