Cửu công chúa cũng vì suy nghĩ kỳ lạ này nên mới nói đầu hắn bị cửa kẹp. Kim Phi cũng có chút dở khóc dở cười.
Đừng nói y, ngay cả nguyên chủ cũng không có chút ấn tượng nào đối với hắn.
Kim Phi không hề biết hắn đã đến làng Tây Hà làm việc, cũng sẽ không chèn ép một tú tài không quan trọng.
Thật ra, lúc đầu Trần tú tài cũng không tự mình đa tình như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ một người bán hàng rong.
Năm ngoái hắn về thăm người thân, gặp một người bán hàng rong buôn bán bánh táo tàu, hai người gặp nhau ở trong làng, người bán hàng rong thấy Trần tú tài ăn nói không giống người dân bình thường, đã nói chuyện với Trần tú tài thêm mấy câu.
Sau này mới biết Trần tú tài là tú tài, còn làm quan văn ở tiêu cục Trấn Viễn nên rất bội phục hắn, nói phải cảm ơn tiêu cục Trấn Viễn đã tiêu diệt thổ phỉ, người bán hàng rong mới dám ra ngoài buôn bán.
Cuối cùng còn kéo Trần tú tài lên trấn ăn cơm. Trần tú tài không từ chối được nên đã đi cùng người bán hàng rong. Trong bữa cơm, người bán hàng rong luôn tâng bốc nịnh hót Trần tú tài.
Trần tú tài được tâng bốc đến mức không nhịn được đã kể chuyện bản thân làm việc ở xưởng thuốc nổ.
Lúc đó người bán hàng rong không hỏi gì nhiều, mà nói gần đây muốn bán bánh táo tàu gần làng Trần Gia, muốn ở nhờ ở nhà Trần tú tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413888/chuong-3398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.