Chương trước
Chương sau
Căn nhà này là nhà nông thôn điển hình, ba gian nhà chính, mỗi bên trái phải đều có một phòng phụ.

Ba người công chúa Lộ Khiết sống trong gian nhà chính, Giang Văn Văn và nhân viên hộ tống chia thành hai ca, sau giờ làm việc sẽ về nhà ở tập thể của nhân viên hộ tống nghỉ ngơi.

Kim Phi tưởng rằng sẽ gặp công chúa Lộ Khiết ở gian nhà chính, nhưng sau khi vào gian nhà chính, Băng Nhi lại ra hiệu cho Kim Phi đi đến phòng phụ phía tây.

Thực ra như vậy có chút không hợp quy củ, nhưng Kim Phi vốn không để ý lắm những quy củ ở thời đại phong kiến, hiện tại công chúa Lộ Khiết lại bị thương, nên y cũng không nghĩ nhiều, đi vào phòng phía tây.



Châu Nhi vội đi vào theo. Băng Nhi thấy như vậy khẽ cau mày, nhưng không nói gì.

Kim Phi vào trong phòng, thấy căn phòng được dọn đẹp rất ngăn nắp, bàn ghế và giường đều mới, có lẽ mới mua sau khi công chúa Lộ Khiết đến đây.





Dù sao người giàu có không thiếu tiền, còn mua nhà ở Đông Hải.

Công chúa Lộ Khiết nằm trên giường, cô ta chào Kim Phi: “Hoạt động có chút không tiện, không tiếp đón từ xa, mong tiên sinh không trách!”

“Không sao không sao.” Kim Phi xua tay: “Cô bị thương vì cứu ta, nói như vậy không phải khiến ta thấy xấu hổ rồi sao?”

“Lộ Khiết tuyệt đối không có ý này.” Công chúa Lộ Khiết giải thích: “Ta sinh ra ở Thảo Nguyên, cũng không đọc sách nhiều, không giỏi nói chuyện, mong tiên sinh tha thứ!”

“Đây không phải là triều đình, cũng không có người ngoài, chúng ta đừng nói chuyện như vậy nữa, quá mệt rồi!”

Kim Phi không biết làm sao nói: “Chúng ta quen nhau cũng đã một thời gian, có lẽ cũng được xem là bạn bè, cứ trò chuyện như bạn bè là được...Đúng rồi, Hạ Nhi nấu súp gà cho cô, ta bảo người đưa cho Văn Văn rồi, buổi tối cô hâm nóng lại là ăn được rồi.”

“Vậy ta cảm ơn Hạ Nhi tỷ tỷ!”

Công chúa Lộ Khiết ra hiệu cho Băng Nhi dời ghế cho Kim Phi: “Tiên sinh, mời ngồi!”

“Hôm nay cô thấy thế nào? Sau khi ngồi xuống Kim Phi đã hỏi.

“Khỏe hơn nhiều rồi.” Công chúa Lộ Khiết xúc động nói: “Phải nói, thầy giỏi có trò hay, Kim tiên sinh giỏi, dạy được người học trò cũng giỏi như vậy, y thuật của Chu đại phu thật sự rất giỏi, nếu trúng tên ở trên Thảo Nguyên, dù là ở đâu, đều sẽ nổi mủ, nếu không chữa trị tốt sẽ chết.

Nhưng Chu đại phu giúp ta xử lý vết thương, về cơ bản vết thương không bị nổi mủ!”

“Đây không phải do ta dạy tốt, mà là bản lĩnh của Tiểu Cẩm và nguyên nhân khử trùng.”

Kim Phi nói: “Dù bây giờ không nổi mủ, nhưng không đồng nghĩa với việc sau này sẽ không nổi mủ, gần đây khi cô bôi thuốc lau vết thương, khi dùng khăn lau phải luộc nóng một chút, tránh lây nhiễm vi khuẩn.”

“Lây nhiễm? Vi khuẩn?” Đây là lần đầu tiên công chúa Lộ Khiết nghe hai cái tên này, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Kim Phi.

Cùng với sự mở rộng không ngừng của quân đội, lỗ hổng của quân y và nhân viên hộ lý ngày càng lớn, vì vậy cách đây một thời gian, Cửu công chúa đã thành lập lớp đào tạo quân y, chuyên đào tạo quân y và y tá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.