Đội trưởng tử sĩ dù đã tiếp nhận những đợt huấn luyện như địa ngục, lúc này cũng cảm thấy nhịp tim như ngừng lại.
Bởi vì bụi cây Băng Nhi chỉ, cách hắn không tới ba trượng.
Hắn vốn định trốn ở bụi cây đó, sau khi trốn vào rồi thì phát hiện không quá kín đáo, mới vứt bỏ bụi cây đó, lựa chọn nơi hiện tại.
Trước khi bỏ đi, hắn đã cố gắng hết sức để khôi phục lại dáng vẻ lúc trước của bụi cây, ai ngờ được Băng Nhi vẫn phát hiện điều khác thường?
Còn một gã tử sĩ khác cũng giống đội trưởng tử sĩ, nấp trên một cây đại thụ cách đó mấy chục thước.
Tình huống của hắn cũng giống với đội trưởng tử sĩ, vốn định chọn một cây đại thụ để ẩn nấp, sau khi lên cây thì phát hiện cây đó có một khe hở, có thể sẽ bị phát hiện, bèn đổi một cây khác.
Cành cây mà Băng Nhi chỉ, là lúc trước hắn làm gãy khi lên cây.
Nhánh cây đó cũng không to lắm, hơn nữa chỉ cách mặt đất hơn một trượng, không đi đến dưới gốc cây nhìn kỹ thì rất khó phát hiện, hắn cũng không để ý.
Kết quả là đã bị Băng Nhi phát hiện.
Đội phó đội cận vệ híp mắt cẩn thận nhìn mấy giây mới nhìn thấy nhánh cây của cái cây mà Băng Nhi nói: "Một nhánh cây thôi mà, không cần phải làm ầm ï lên vậy chứ? Có lẽ là thợ săn đi ngang qua làm gấy."
"Nhánh cây kia cách mặt đất tận một trượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413717/chuong-3227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.