Chương trước
Chương sau
"Mấy tháng nữa sẽ đánh đến đây sao?" Cửu công chúa nghe vậy, không khỏi cau mày.

Với thực lực của Xuyên Thục hiện tại, Cửu công chúa không sợ bộ tộc Thương Ưng, nhưng bây giờ Trung Nguyên và Giang Nam vẫn đang hỗn loạn, vì để bình định Trung Nguyên và Giang Nam, Cửu công chúa đã điều động một số lượng lớn nhân lực từ Tây Xuyên đi.

Bây giờ Khánh Hâm Nghiêu chỉ còn đủ nhân lực để miễn cưỡng bảo vệ Tây Xuyên, nếu bộ tộc Thương Ưng thực sự tấn công đến, Cửu công chúa phải điều động nhân lực từ Tây Xuyên về.

Cứ như vậy, không chỉ tiêu hao một lượng lương thực khổng lồ, còn khiến cho binh sĩ nghỉ ngờ quyết định của cấp trên, cảm thấy cấp trên thay đổi quá nhanh.



"Phu quân, chàng cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?" Cửu công chúa hỏi: "Có cần điều động nhân lực từ Tây Xuyên về không?"

Gô ấy là người giỏi thống trị nội chính, nhưng gặp phải chuyện quân sự, Cửu công chúa vẫn quen bàn bạc với Kim Phi.





"Nhân lực của Tây Xuyên vừa mới bị điều động đi, những đội ngũ đó bây giờ vẫn chưa đến được vị trí chỉ định, nếu lại điều động bọn họ trở về, điều này sẽ khiến cho người phía dưới suy nghĩ như thế nào?"

Kim Phi và Cửu công chúa đều băn khoăn như vậy: "Cho dù điều động người từ nơi khác về, cũng không thể để người Tây Xuyên về nữa!"

"Như vậy cũng được, nếu điều động người từ nơi khác đến, hai bên đều sẽ cảm thấy là điều chỉnh chiến thuật, sức ảnh hưởng sẽ nhỏ hơn." Cửu công chúa nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy điều đồng người từ đâu đến đây?"

Kim Phi nghe vậy, không khỏi nhíu mày.

Đúng vậy, bây giờ Xuyên Thục không chỉ phải chỉnh đốn đất Tần, còn phải bố trí nhân lực ở thành Du Quan, Hi Châu, đề phòng Đảng Hạng và Đông Nam phản công, đồng thời còn phải chuẩn bị để bình định Trung Nguyên và Giang Nam, những nơi có thể điều động nhân lực đều được điều động rồi, mỗi một nơi đều thiếu người, còn có thể điều động người từ đâu đến Tây Xuyên đây?

Kim Phi suy nghĩ một lúc: "Hay là chúng ta thành lập một đội đặc chiến, trước khi bộ tộc Thương Ưng đến chủ động tấn công, đánh lén bọn họ trên cao nguyên đi?"

Cửu công chúa nghe vậy thì hứng thú, ngồi thẳng người lên nói: "Phu quân, hãy nói chỉ tiết đi!"

"Tạm thời ta nghĩ được như vậy." Kim Phi đứng dậy đi đến trước bản đồ: "Chúng ta hãy phái người đi đến vị trí và đường đi tiếp của bộ tộc Thương Ưng trước, sau đó tìm một nơi thích hợp để mai phục, để cho đội đặc chiến nhanh chóng đến đó mai phục, đợi khi bộ tộc Thương Ưng đi ngang qua, đánh cho bọn họ trở tay không kịp!

Nếu có địa hình như núi Khôi Lang thì quá tốt rồi!"

Cửu công chúa nghe vậy, hai mắt sáng lên.

Núi Khôi Lang là một ngọn núi nhỏ cách Thanh Thủy Cốc không xa, cũng không nổi tiếng lắm, Cửu công chúa biết nơi này và vị Kim Phi đã đánh trận đánh đầu tiên ở đây.

Lúc đó, quân chính chiến phía Nam Đảng Hạng đang diễn ra khốc liệt, Kim Phi dẫn quân Thiết Lâm đóng tại Thanh Thủy Cốc.

Bất kể số lượng binh mã hay là lực chiến đấu, quân Thiết Lâm đều kém xa đối thủ quân chỉnh chiến phía Nam Đảng Hạng, sở dĩ Kim Phi có thể giành chiến thăng là do núi Khôi Lang đóng vai trò quyết định.

Núi Khôi Lang có một hồ chứa nước, Kim Phi cố tình dẫn quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng từ Thanh Thủy Cốc vào đó, sau đó phái người đào hồ chứa nước núi Khôi Lang, lấp kín đường tiến lên của quân chỉnh chiến phía Nam của Đảng Hạng.

Sau đó, Kim Phi sử dụng cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá để phong tỏa Thanh Thủy Cốc, nhốt hoàn toàn quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng ở giữa Thanh Thủy Cốc và núi Khôi Lang, sau đó lại đốt lương thực của quân chinh chiến phía Nam.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.