Chương trước
Chương sau
Cửu công chúa hiếm khi tự xưng là trẫm trước mặt Kim Phi, một khi tự xưng như vậy tức cô ấy đang nói ở góc độ của một Hoàng đế.

Kim Phi cũng hiểu rõ chuyện này, thế nên mới suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời: "Đất Tần đúng là quan trọng hơn nhưng rong biển và cá muối ở Đông Hải cũng rất quan trọng, nên chúng ta không thể mất được!"

“Đương nhiên không thể mất Đông Hải, Cửu công chúa gật đầu tán thành, sau đó đổi chủ đề: “Nhưng trận chiến ở Đông Hải không phải là đao thương, nhiều người đâu có nghĩa là hữu dụng. Phu quân, chẳng phải chàng đã cho Thiết Chùy qua đó rồi sao? Bên ta cũng sẽ sắp xếp thêm một ít người đến hỗ trợ là được. Không nhất thiết phải điều Hàn Phong đến!”

"Được rồi!" Kim Phi khẽ gật đầu.



Cửu công chúa nói đúng, những gì đang diễn ra ở Đông Hải là một cuộc chiến không có khói thuốc súng.

Sự cạnh tranh trong loại chiến tranh này không cần vũ lực, mà là khả năng hoạt động của mật thám hai bên.

Suy cho cùng chế độ Xuyên Thục cũng chỉ mới được thành lập, bối cảnh của Kim Phi quá yếu và nhân tài được vun đắp thích hợp cũng quá ít.





Cũng may, lãnh thổ Đông Hải bây giờ đã là của chế độ Xuyên Thục, bọn họ chính là thế lực của chế độ có thể chịu được sai sót lớn, trước mắt vẫn chiếm thế chủ động.

Trong trường hợp này, đúng là không cần điều Hàn Phong đến Đông Hải.

Thấy Kim Phi không phản đối mình, Cửu công chúa quay đầu nhìn qua Tiểu Ngọc: “Vừa rồi ngươi cũng đã nghe Quốc sư phân tích rồi, ngươi ở đây bố trí nhân lực, lập tức điều tra xưởng thuốc nổ, cẩn thận kiểm tra đối chiếu việc tiêu hủy toàn bộ gói thuốc nổ và kíp mìn.

Chuyện này rất quan trọng. Một khi phát hiện ra điểm đáng ngờ, dù có liên quan đến ai đi nữa nên bắt thì cứ bắt, nên xét xử thì cứ xét xử!”

Chất nổ là mặt hàng dễ cháy nổ, thậm chí còn có hệ số nguy hiểm rất lớn, vì lý do an toàn khi mới thành lập xưởng thuốc nổ nên phần lớn công nhân trong đó đều là tử tù.

Những người này đều bị giám sát chặt chế, khả năng lấy được thuốc nổ rất mỏng manh nên Cửu công chúa tin rằng nếu quá trình tiêu hủy có vấn đề thì rất có thể là nằm ở phía ban quản lý.

Có thể nói thuốc nổ là một trong những thứ chiến lược quan trọng nhất ở Xuyên Thục, cơ bản việc quản lý xưởng thuốc nổ đều là những người dân địa phương đáng tin cậy.

Thời phong kiến, giao thông đi lại bất tiện, hầu hết con gái gả chồng đều ở làng mình hoặc làng lân cận nếu gả chồng đến trấn bên cạnh thì đã coi như là gả chồng xa.

Trong trường hợp này, mối quan hệ trong làng sẽ rất phức tạp, ai nói chuyện với ai cũng có thể dính đến họ hàng thân thích.

Kim Xuyên là nơi lập nghiệp của Kim Phi, và hiện tại có nhiều người Kim Xuyên nắm giữ các vị trí cấp cao trong các ngành sản xuất khác nhau.

Nên bắt giữ một người địa phương Kim Xuyên, rất dễ kéo đến một loạt người dân địa phương.

Tiểu Ngọc cũng là người địa phương, Cửu công chúa có chút lo lắng khi điều tra vụ án cô ấy sẽ có chút kiêng ky.

Tiểu Ngọc rèn luyện lâu như vậy, cũng đã không còn là cô gái ngây thơ đơn giản như trước kia nữa nên đã lập tức nghe được ẩn ý của Cửu công chúa.

Nên cô ấy lập tức đứng lên hứa hẹn: "Xin bệ hạ hãy yên tâm. Chuyện này dù có tra ra ai thì thần cũng sẽ điều tra đến cùng. Thần nhất định sẽ không dung thứ

cho bất kỳ ai, cho dù có là cha hay anh trai của thần!"

“Ngươi hiểu được tầm quan trọng của chuyện này là được!" Cửu công chúa rất hài lòng với thái độ của Tiểu Ngọc.

Tiểu Ngọc gật đầu nói tiếp: “Chuyển tin tức cho Hàn Phong, nói anh ta bố trí vài người nòng cốt đi tới Đông Hải ngay!

Nói với Hàn Phong, trẫm có hai yêu cầu!

Đầu tiên, hãy cố gắng điều tra những chuyện liên quan đến vụ nổ và tìm ra sự thật càng sớm càng tốt!

Hai là, dù thế nào đi nữa cũng phải đảm bảo việc sản xuất rong biển và cá muối diễn ra như bình thường!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.